watch sexy videos at nza-vids!
*
Wap Tai Game, Phim di động
Tải Game Miễn Phí, Đọc truyện hay
* | Game Online | Game Offline | Phim Cho Điện Thoại | Truyện Hay | GiftCode | Game Android
» Bầu Cua Online - Đổi Thẻ Điện Thoại
» Avatar Online - Ngôi Nhà Hạnh Phúc
» Mobi Army 2 Online - Game Tựa Gunny
» Phong Vân Truyền Kỳ - Công Thành Chiến
» IWIN Online - Game cờ bạc số 1
» Ngôi Làng Của Gió Nông Trại Cho Java Android IOS
» GoPet 1.3.3 - Hội Thú Chiến
» ANDROID STORE - Là kho lưu trữ các ựng dụng phổ biến và hoàn toàn miễn phí trên Android vượt trội hơn cả CHplay.

[QC] Fakesmspro.cf - Trang Fake sms, Gửi tin nhắn giả mạo

BÁ CHỦ TAM QUỐC
Bá Chủ Tam Quốc là game chiến thuật "quốc chiến".
tai Tải Về Máy

Game Mobile đẳng cấp cho dế yêu

Game Online / Game Offline / Ứng dụng
- Đăng Ngày: 12:14 - 30/06/2015
- Đăng Bởi: Nguyễn Quân
- Lượt Xem: 3594 Lượt

Phàm à ~…”

Cửa rộng mở, mùi hương thơm ngát ập vào cô, một thân hình nóng bỏng bổ nhào tới. Xuân Phàm nhanh nhẹn né sang một bên, mặc kệ đằng sau có một mỹ nữ đang nhiệt tình chào hỏi, đi thẳng vào nhà. Cô nhanh chóng đi qua phòng khách, tiến vào nhà bếp rồi ngồi vào bàn ăn.

“Cà phê đâu? Bữa sáng đâu?” Xuân Phàm nằm bò lên bàn giả vờ khóc lóc.

Phạm Ti Ti sở hữu một vẻ đẹp quyến rũ kiều mị. Cô là hình mẫu cho một “tình nhân” hoàn hảo, chỉ cần nói giọng nũng nịu cũng có thể khiến chân đàn ông rã rời, tiếc rằng giọng nói quyến rũ ấy lại vô tác dụng với Xuân Phàm.

“Hôm nay cậu thích làm nữ thổ phỉ à?” Giọng Phạm Ti Ti bực bội, cô oán hận đóng cửa lại.

“Cậu mà không cho mình ăn ngay bây giờ thì mình sẽ phi dao gọt hoa quả vào cậu đấy!” Xuân Phàm vừa nói vừa ngáp một cái rõ to. Cô đang cần gấp hai tách cà phê đen, nếu không hôm nay cô sẽ không thể trụ hết một ngày làm việc quần quật ở công ty mất.

“Hình tượng đâu! Hình tượng! Xin cậu chú ý tới hình tượng của bản thân một chút được không? Nếu muốn ngáp thì phải làm duyên che miệng nhỏ lại, để lộ ra chút lười biếng mà vẫn quyến rũ…” Ti Ti đóng vai người mẹ đoan trang, nói không ngừng.

“Dao gọt hoa quả đâu? Cậu giấu dao đi đâu rồi?”

“Nào nào, cà phê tới đây, tới ngay đây.” Ti Ti cô còn đang trẻ đẹp, lại còn sở hữu một thân hình chữ S hoàn hảo, chưa hết ham chơi nên còn rất yêu đời, chưa muốn chết. Ti Ti nhấc bình pha cà phê đang nóng hầm hập lên, rót cà phê vào tách với bộ dạng đầy duyên dáng, sau đó lại lấy từ trong lò nướng ra một ổ bánh mì caramel nóng hổi, bày tới trước mặt Xuân Phàm, nói: “Phục vụ chu đáo nhé!”

“Không tệ, ưu điểm lớn nhất của cậu chính là biết pha cà phê ngon đấy.”

“Này, ăn của người ta thì phải biết ăn nói một tí, đừng có nói kiểu đáng ghét như thế nhé!” Phạm Ti Ti đưa tay nâng lên chiếc cằm nhọn của mình, đôi mắt mê hoặc như lưới tơ, giọng cô ngọt như đường mật, “Cậu nhìn mình đây này, đẹp nghiêng nước nghiêng thành, từ trên xuống dưới ngoại trừ ưu điểm ra thì chỉ có ưu ưu điểm, pha cà phê ngon chỉ là trò vặt thôi!”

Xuân Phàm há mồm cắn một miếng bánh mì caramel thật to, không quan tâm cô bạn đang huyên thuyên cái gì.

“Cậu…! Cậu xem, bây giờ cậu duyên dáng chưa kìa! Nhìn tướng ăn kìa, cứ như bánh mì nướng là kẻ thù của cậu ấy, nhai nghiến răng nghiến lợi. Xấu quá! Chẳng hiểu nổi đàn ông trong công ty cậu bị gì mà bầu cậu là “Thư kí duyên dáng nhất”! Cậu đúng là đồ lừa đảo!”

Cuối cùng Xuân Phạm cũng chịu liếc nhìn bạn, “Mình cùng hắn ta đúng là có thù oán.”

Phạm Ti Ti chớp chớp đôi mắt đẹp, “Cậu có thù oán với bánh mì hả?”

“Không. Mình coi bánh mì là hắn ta, chỉ hận không thể cắn tan xương nát thịt anh ta thôi! Anh ta là kẻ khiến mình ngủ không đủ giấc. Không thể tha thứ được!”

“Oa! Hai người tối qua kịch liệt vậy sao?”

“Thu lại ánh mắt háo sắc của cậu đi. Anh ta không chạy về nhà ngủ mà lại ngủ trên giường mình, hại mình trằn trọc cả đêm.”

Phạm Ti Ti cười trộm. Xuân Phàm xem trọng giấc ngủ nhất, nếu cô ấy không được ngủ đủ thì thái độ sẽ như ăn phải thuốc nổ. Cô cũng muốn nhìn xem bộ dạng đó của Xuân Phàm như thế nào, có còn là thư kí hoàn hảo không.

“Phàm à ~… Tiểu Phàm Nhi à ~…” Cô rất thích đổ thêm dầu vào lửa.

Xuân Phàm hung hăng trừng mắt với cô, “Mình không muốn lãng phí đồ ăn, đừng để mình nôn hết ra!”

“Hả, cậu đúng là chẳng thú vị gì cả. Thế mà vẫn có loại đàn ông muốn cậu. Không khéo anh ta đang phải nghiến răng nghiến lợi chịu đựng cậu đấy!”

“Anh ta cần gì phải nghiến răng nghiến lợi? Thích thì chia tay!

“Nhạc Xuân Phàm, cậu có phải là phụ nữ không thế?”

“Hàng thật giá thật.”

Vừa uống một tách cà phê thơm ngon nên tâm trạng của cô cũng tốt hơn. Xuân Phàm vừa tự rót thêm một tách cà phê, vừa trở về với vẻ thường ngày, đánh giá cách ăn mặc ngày hôm nay của Phạm Ti Ti. Hôm nay cô ấy rất ăn diện, ừ, vẫn lộ vẻ cợt nhả như mọi khi. Cô khen: “Anata của cậu có vẻ rất thích tặng cậu những bộ đồ khêu gợi. Không ngại cậu ra ngoài đường mặc thế này bị người ta trêu ghẹo, chắc hẳn cô ấy rất tự tin đấy nhỉ?”

Quả nhiên Phạm Ti Ti cười rạng rỡ như được tô thêm một lớp trang điểm, “Anata hiểu rõ mình là người đẹp cả trong lẫn ngoài, hiền lành, chung thủy. Cô ấy biết mình khêu gợi chỉ là vẻ bề ngoài thôi, thật ra mình là người rất e dè, sống khép kín.”

Xuân Phàm gật đầu tỏ vẻ đồng tình, “Khó lắm mới tìm được người hiểu cậu như thế, phải biết giữ lấy. Nhìn cậu như bao cỏ thế mà cũng thông minh phết.”

“Mình có gì giống bao cỏ? Cậu mới là bao cỏ! Chẳng hiểu mình gì cả. Mình thông minh, tinh thông chuyện đời thế này cơ mà!” Phạm Ti Ti vốn đẹp, trang điểm lên nhìn càng đẹp hơn, cho dù trừng mắt lên với ai thì trông cô vẫn rất quyến rũ. “Tiểu Phàm Phàm, cậu gặp được người đàn ông độc thân kim cương như vậy mà không biết dùng thủ đoạn lợi dụng anh ta. Cho dù không kết hôn thì cũng phải đòi anh ta mua cho một căn nhà cao cấp chứ!”

Xuân Phàm lườm Ti Ti, “Anh ta là loại đàn ông thích dùng tiền để mua chuộc phụ nữ, sau đó bắt người ta phải làm theo ý mình để đền đáp lại. Đến lúc chán thì anh ta sẽ bỏ đi tìm người khác không chút do dự, bởi vì anh ta có tiền, muốn làm gì thì làm mà! Vứt tiền ra thì cũng chắc khác gì giao dịch làm ăn, cảm giác yêu thích gì cũng bị biến chất hết.”

Phạm Ti Ti cười nhăn nhở, “Hửm? Cậu yêu hắn à?”

Xuân Phàm trả lời với giọng giễu cợt, “Không, anh ta không phải kiểu của mình.”

“Thế mà cậu còn để ý đến việc tình cảm sẽ biến chất? Moi được bao nhiêu thì phải moi chứ! Tuổi thanh xuân của con gái là quý giá nhất mà.”

“Đồ ngốc này! Tôn nghiêm, tự do của mới là thứ quý giá nhất. Mình không muốn bị giống mẹ mình, phải chịu một cuộc sống khổ sở như bà.”

Phạm Ti Ti im lặng, cô rất hiểu tâm sự của Xuân Phàm nên không nói gì thêm. Chỉ là cô cảm thấy tiếc cho bạn thân. Rõ ràng cô ấy có thể trở thành một con phượng hoàng, được hưởng một cuộc sống sung sướng, vậy mà lại chọn cách sống theo lối sống của một con chim sẻ bình thường.

“Xuân Phàm, hôm nay đi xe mình đi. Ngày mai đến lượt cậu làm tài xế.”

“Ok!”

Hai mỹ nữ cùng vào thang máy, xuống bãi đỗ xe chuẩn bị đi làm. Một người thì ăn mặc sành điệu, khêu gợi, lúc nào cũng có thể “phóng điện” tới người qua đường; một người lại vừa xinh xắn đáng yêu, vừa dịu dàng, tao nhã. Hai người nhìn tràn đầy sức sống khiến ai cũng mê mẩn, nhưng họ đều biết rằng bề ngoài của mình chỉ là vỏ bọc, đám đàn ông đừng hòng thấy họ yểu điệu mà đụng vào.

Khu nhà của hai người khá an toàn, hơn nữa còn gần công ty nên đi lại cũng rất tiện. Nếu buổi sáng họ dậy sớm một chút, chỉ cần đi bộ hơn 10 phút là tới công ty đúng giờ. Nhưng Xuân Phàm là thư kí của tổng giám đốc nên phải tới sớm hơn những người khác, Phạm Ti Ti cũng làm Quản lý phòng ngoại giao nên hai người đều cần xe để đi lại cho thuận tiện.

Như nhiều người phụ nữ khác, họ cũng mê mẩn giày, không tiếc tiền mua những đôi giày cao gót vừa đẹp vừa chắc chắn, đi lại cả ngày cũng không bị đau chân, cho dù đắt một chút nhưng cũng đáng. Họ đều nghĩ sống trên đời là không được phép ngược đãi bản thân, thế nên chi tiêu rất phóng khoáng. Đó là nguyên tắc sống cơ bản nhất.

“Xuân Phàm, cuối tuần này ma đầu sẽ đi công tác ở Nhật Bản, cậu nhất định phải đi cùng sao?”

“Ma đầu” mà Ti Ti nói là giám đốc Dương Lập Hân của tập đoàn Đức Hân. Anh ta năm nay ba mươi tuổi, còn độc thân, trông rất tuấn tú. Ưu điểm lớn nhất của anh ta là suy nghĩ rất chu đáo, phong thái trầm tĩnh, có đúng một khuyết điểm là tính tình quá lạnh lùng. Mọi người trong công ty đồn rằng chỉ trong hai năm đầu tiếp quản công ty, anh ta bị gọi là kẻ “Khoát tay vô tình”, ai không theo kịp yêu cầu của anh, hay chỉ là anh ta không thích ai thì sẽ thẳng tay đuổi đi, những người đã làm việc trong công ty từ lâu rồi cũng không là ngoại lệ.

Sau khi Dương Lập Hân tiếp nhận chức vụ giám đốc, Nhạc Xuân Phàm mới tới công ty. Làm thư kí cho anh ta hai năm, cô hiểu rõ công việc của anh ta vất vả, nặng nề đến thế nào. Anh ta không thừa tâm lực để thông cảm cho những người cao tuổi trong công ty không còn theo kịp thời đại được. Thà trực tiếp cung cấp một khoản hậu đãi rồi cho họ về nghỉ hưu còn hơn.

Nhưng cô vẫn bí mật gọi giám đốc là “ma đầu” với mọi người trong công ty.

“Mình không thấy anh ta không dặn dò gì, chắc lần này đi với trợ lý Sa và chủ nhiệm Cao rồi.”, Xuân Phàm suy đoán. Trợ lý Sa cùng chủ nhiệm Cao là hai cánh tay đắc lực của Dương Lập Hân, luôn xuất ngoại lo chuyện làm ăn cùng anh ta.

“Chậc, ma đầu phải sửa thói quen này thôi. Đi đi về về suốt nhưng lúc nào cũng kè kè một đống đàn ông bên cạnh, chẳng trách bắt đầu có những lời đồn không tốt về anh ta.” Phạm Ti Ti cười nhạo.

“Người ta đồn gì cơ?”

“Thì đó, có người nghi tổng giám đốc của chúng ta là gay đấy. Khéo ghê.”

Xuân Phàm không nói gì, mỉm cười.

“Này, cậu không để ý hả?”

“Mình làm thư ký, chỉ cần cấp trên mỗi tháng trả tiền lương cho mình, không làm khó mình thì mình chỉ làm đúng bổn phận của mình thôi.

Trang: [<] 1, [2] ,3,4 ,24 [>]

Like để ủng hộ YenBai.Mobi:

Từ Khoá:
4 5 6 7 8 9 10 11 12 14 16 20 21 22 23 24 25 26 28 30 31 32 33 34 35 36 37
DMCA.com Protection Status
U-ONC-STAT