watch sexy videos at nza-vids!
*
Wap Tai Game, Phim di động
Tải Game Miễn Phí, Đọc truyện hay
* | Game Online | Game Offline | Phim Cho Điện Thoại | Truyện Hay | GiftCode | Game Android
» Bầu Cua Online - Đổi Thẻ Điện Thoại
» Avatar Online - Ngôi Nhà Hạnh Phúc
» Mobi Army 2 Online - Game Tựa Gunny
» Phong Vân Truyền Kỳ - Công Thành Chiến
» IWIN Online - Game cờ bạc số 1
» Ngôi Làng Của Gió Nông Trại Cho Java Android IOS
» GoPet 1.3.3 - Hội Thú Chiến
» ANDROID STORE - Là kho lưu trữ các ựng dụng phổ biến và hoàn toàn miễn phí trên Android vượt trội hơn cả CHplay.

[QC] Fakesmspro.cf - Trang Fake sms, Gửi tin nhắn giả mạo

Speed Video Downloader - Android
Tải Video Từ Youtube Nhanh Và Miễn Phí
tai Tải Về Máy

Game Mobile đẳng cấp cho dế yêu

Game Online / Game Offline / Ứng dụng
- Đăng Ngày: 13:56 - 29/06/2015
- Đăng Bởi: Nguyễn Quân
- Lượt Xem: 8910 Lượt

cuộc có giúp anh hay không?”.

“Lại muốn có vệ sĩ miễn phí đây! Hừm!” cô chau mày bướng bỉnh, anh chắp hai tay, bái cô một bái: “Giúp một lần thôi, đừng có thấy chết mà không cứu có được không? Chúng ta là huynh đệ mà, dân gian có câu thực hay, đời này có thể là huynh đệ, cũng là do duyên phận mà”.

Cô chun mũi: “Em là nữ nhi mà, kiếp sau làm nam tử sẽ cùng anh kết bái nhé”.

“Này!” anh cao giọng, “Em thực không giúp sao?”.

“Thêm một điều kiện”, cô thò một ngón tay ra, anh tựa hồ như hiểu được điều cô muốn nói, bí mật rút từ trong túi áo ra một chiếc điện thoại mới. “Biết em để mắt đến chiếc điện thoại này”.

“Làm sao anh biết được?” Cô giật lấy, đặt trong lòng bàn tay, hai mắt từ từ sáng lấp lánh. Anh nhún vai: “Lần trước em kéo anh đi lượn phố, ở trong cửa hàng điện thoại em đã nhìn ngắm thật lâu. Sau khi tiễn em về nhà, anh đã lén lút quay lại hỏi người phục vụ, cô ấy nói em ngắm chiếc “Xin chào” này.” Anh lại mỉm cười “Nói thật chiếc điện thoại này rất xấu, chỉ có em mới thích nó thôi”.

Cô chun môi, “Đây là loại điện thoại nắp trượt đời mới nhất đây, đẹp quá!”. Cô lại thở dài nói: “Thật là…, đúng là heo thì không thể hiểu được thế nào là đẹp và xấu”. Anh dùng dao cắt một miếng nhỏ thịt bò bít tết đưa lên miệng: “Em không nghĩ xem nên tặng anh món quà gì à?”. Anh lại tháo chiếc vòng ngọc phật từ trên cổ ra nói: “Em tặng anh một đồng trả cho chiếc vòng ngọc này, có như vậy thì anh mới đeo nó”.

Cô cúi đầu, trong ánh mắt vụt sáng, nhanh đến mức khiến người khác khó có thể nắm bắt. Kỳ thực, chiếc vòng ngọc phật ấy là do cô hàng ngày tiết kiệm mà mua được. Để giấu anh việc cô tiêu tiền, cô đã cố ý lừa anh, nói chiếc vòng ngọc này mua một đồng.

Thì ra, cách nói như vậy thật là chỉ có heo mới tin. Viên ngọc ấy, làm sao mà chỉ có một đồng được.

“Em giận à?”. Anh hỏi rụt rè, cô ngẩng đầu, mỉm cười: “Anh thực là đồ ngốc, em làm gì mà phải tức giận chứ? Đồ mua một đồng thì không tốt sao?”. Cô thò tay ra trước mặt anh, “không tốt thì anh trả lại cho em, em còn chưa muốn tặng nó cho anh”.

Anh chăm chú nhìn viên ngọc quý, rồi đeo nó vào cổ “Ai nói là không tốt, anh rất thích”.

Thế cho nên em mới nói anh là kẻ “biến thái”, đồ mua chỉ có một đồng mà cũng thích. Cô cười khúc khích: “Yên tâm đi, em sẽ làm vệ sĩ miễn phí của anh. Lần này chúng ta chuẩn bị chạy đến nước nào?”

“Nhà em”.

“Hả…” Cô gần như nghẹn cứng họng, mặt đỏ bừng, hỏi không dám nghĩ: ”Anh nói chạy đi đâu?”

“Nhà em”. Ngữ khí rất kiên định

“Trai chưa vợ gái chưa chồng…”

“Nhà em!”. Anh ngắt lời cô, ánh mắt có phần mãnh liệt. “Ngoài nhà em ra, chỗ nào anh cũng không đi!”

“Được thôi, anh muốn ở bao lâu?”, cô xuống nước, anh chàng này cứng đầu như một con bò, có nói kiểu gì cũng không thông.

“Cho đến khi hủy được hôn ước”.

“Nếu không hủy được hôn ước thì sao?”. Cô hỏi thật cẩn thận. Anh trả lời rât hiển nhiên: “Thì ở cả đời vậy”.

“Trời ạ, tôi thật là phải nuôi một con heo ư?”, cô tỏ vẻ đau buồn vô hạn.

“Ăn nhanh lên, ăn xong mau trở về nhà giúp anh dọn dẹp một phòng, ngay đêm nay anh sẽ trốn qua đấy”. Anh chu chu môi, gương mặt thoáng nét cười tươi tắn. Cô hậm hực trừng mắt nhìn anh, anh cười: “Việc khẩn cấp mà, cho nên mới phải giục em, nếu không anh đã không dám làm mất hết cả hứng thú của em trong lúc em đang ăn cơm”.

Vừa tan sở , cô vội vã đi thẳng về nhà, đây đích xác là tòa nhà A, tầng 15, là nhà của cô. Nhưng cô vừa bước vào nhìn, thì thực chẳng giống nhà của cô chút nào! Bình thường cô đều quét nhà sạch sẽ, đồ đạc sắp xếp vô cùng ngăn nắp. Nhưng bây giờ thì… trên đất bày la liệt đồ lớn đồ nhỏ, đến cả rác cũng vứt bừa bãi khắp nơi, nhìn giống như cảnh vừa bị kẻ trộm đột nhập vào nhà lục lọi ăn trộm thứ gì đó.

Cô khe khẽ cởi giày, giấu chiếc gậy sắt sau lưng, đi chân đất nhẹ nhàng rón rén bước vào trong phòng. Tim đập loạn xạ, trong lòng bàn tay và cả sau lưng toát hết mồ hôi. Cửa phòng vừa mở, cô đưa măt nhìn vào bên trong, quả thực có một người đàn ông đang cầm quần áo của cô làm điệu bộ trước ngực.

Dựa vào điều quan sát được, cô thấy đó không chỉ là một tên trộm, mà còn là một kẻ điên biến thái!

Cô nhẹ nhàng quan sát những động tác di chuyển của hắn, chiếc gậy sắt không khách khí vụt xuống. “Quả trứng rùa thối ngươi, lão biến thái, dám đến nhà bổn cô nương ăn trộm, ta đánh chết ngươi tên khốn nạn!”.

“Đừng…” người đàn ông kia bị đánh ngã soài ở trên giường, đầu vùi trong đống quần áo của cô, yếu ớt kêu la.

“Hừm”, cô vứt chiếc gậy sắt sang một bên, “Ta không muốn giết kẻ phạm tội như ngươi, nhanh đứng dậy theo ta đi đến đồn cảnh sát”.

“Anh…” tiếng của người đàn ông kia thều thào, giống như con muỗi vậy. Cô đá thật mạnh lên hai chân của hắn: “Đừng có giả vờ chết, đứng dậy cho ta”.

“Là anh…”, người đàn ông cố gắng hất tung đống quần áo đang che lấp ở trên đầu: “là anh Gia Tuấn”.

Cô ngẩn người, mở trừng hai mắt, vội vàng hỏi: “Sao lại là anh? Làm sao anh vào được nhà em”

Trên mặt Hách Gia Tuấn lộ rõ vẻ xám ngoét: “Anh vốn có chìa khóa nhà của em mà”.

“Em có đưa chìa khóa cho anh lúc nào đâu?”

“Ha ha”, Hách Gia Tuấn cười thật khó khăn, “Có lần… chẳng phải anh nói muốn qua nhà em lấy đồ… em đã đưa chìa khóa cho anh”.

Cô đá tiếp vào hai chân anh một lần nữa: “Anh lại còn dám lấy chìa khóa nhà của em!”

“Đừng đánh nữa, đánh nữa là chết người đấy”. Anh đứng dậy, toàn thân đau nhức ê ẩm: ”Em dùng cái gì đánh lên lưng anh vậy, thật là đau chết đi được”.

Anh nhìn xuống thấy chiếc gậy sắt nằm lăn lóc trên đất, đau khổ nói: “Sao không nói với anh, em cầm gậy sắt đánh”.

“Lời thừa, nếu không dùng gậy sắt thì dùng cành hoa à, hay là dùng đậu phụ?”. Cô nhìn anh như điều hiển nhiên vậy, Anh nhìn cô chằm chằm đầy giận dữ: “Em thật là bị điên hả, gậy sắt có thể đánh chết người đấy.”

“Em bị điên hả?” Cô mở trừng hai mắt, chống tay lên hông mắng mỏ: “Anh mới đúng là đồ con heo! Tự nhiên lén lén lút lút vào nhà người ta làm cái gì, lại còn làm cho nhà người ta lộn tùng phèo lên, không đánh anh chết, coi như là anh mệnh tốt vậy!”.

“Em mới chính là người chẳng có lí lẽ gì, bản thiếu gia đẹp trai sáng láng, phong lưu hào hoa, làm sao có thể nhìn giống như một tên ăn cắp được”.

“Đúng vậy, không giống ăn cắp”. Cô nhoẻn miệng cười: “Giống ăn trộm”.

“Thôi”. Anh chuyển đề tài, mắt lén nhìn lên giường, rồi vội vội vàng vàng ngồi xuống: “Anh giúp em dọn dẹp sắp xếp lại là được chứ gì.”

Trong mắt cô lóe lên một tia sáng nghi ngờ, cô cầm chiếc gậy sắt lên: “Đứng dậy, dưới mông anh chắc chắn là có vật gì đó”.

“Không có, chỉ là quần áo của em thôi mà”. Anh cố cười với vẻ ngây thơ. Cô trừng mắt nhìn anh, trên mặt chẳng có chút xúc cảm gì: “Đứng dậy!”, sắc mặt anh u ám, anh dùng tay ôm lấy mặt: “Đừng đánh anh!”.

“Đứng dậy!” cô quát lên lần nữa, như ra lệnh. Anh gan lì cố thủ, chẳng chút nhúc nhích gì. Cô cúi xuống cầm chiếc gậy sắt, tạo thế chuẩn bị đánh, anh hoảng sợ vội vàng bỏ chạy. Cô lật đống quần áo, hai má nóng bừng, cầm chiếc gậy sắt chỉ theo hướng anh vừa chạy: “Anh thực là kẻ biến thái đáng chết, sao anh lại lây nội y của em”.

Hách Gia Tuấn vội vội vàng vàng chạy ra ngoài, vừa chạy vừa lớn tiếng nói: “Cuối cùng thì anh cũng đã biết rồi nhé, size của em là ngực 34B và hông 27″. Anh phi thẳng vào nhà tắm, đóng chặt cửa, không chịu ra.

Cô tức giận cầm diiêc gậy sắt đứng ở bên ngoài, gõ cửa loạn xạ.

Anh ở trong cười chọc tức: “Anh không ra đâu”.

“Được!” cô giận dữ: “Có một cách, anh hãy ở trong ấy cả đời đi đừng có ra, hễ thò mặt ra em sẽ đánh anh chết”.

“Được, anh chọn cách ở trong này!”, cô nghiến răng, vô cùng tức giận.

“Anh duy nhất chọn cách này.” Tiếng của anh to và rõ ràng, giọng điệu ranh mãnh: “Trước đây anh nhìn thấy size áo ngực của em không đến 34B cơ mà, em nhất định là cố ý mua size lớn hơn rồi! Anh chỉ là vô tình phát hiện ra chân tướng thôi, cho nên em định giết người diệt khẩu à!”.

Cô cầm cây gậy sắt đánh mạnh lên tường, “Ầm” một tiếng vang lên, đinh tai nhức óc: “Bây giờ thì em đã hiểu thế nào gọi là biến thái rồi. Tốt nhất thì anh đừng có thò mặt ra! Chui ra nhất định sẽ chết chắc đây! Em sẽ bẻ gãy xương anh, moi tim anh ra xem có phải là một trái tim đen xì không! Em nghĩ anh là một con heo như vậy, trái tim nhất định là đen thui rồi”.

“Em có thể cùng anh tám chuyện như vậy, rõ ràng em cũng không phải là người, đích thị là mẹ heo rồi!”.

“Đáng ghét!”, cô tức giận ngùn ngụt đá tới tấp vào cửa, “Tên khốn nhà anh, mau lăn ra đây!”.

“Có chết cũng không ra!” anh ý chí kiên định.

“Được, em xem anh có thể chịu được bao nhiêu lâu.” Nói rồi cô ôm gậy trấn giữ ở ngoài cửa. Năm phút sau, anh thấp giọng năn nỉ: “Gia Mĩ, cứ gắng như thế này, đối với chúng ta chẳng có lợi chút nào, chúng ta giảng hòa nhé.”

“Chết đi!”, giọng của cô cũng đã mềm đi rất nhiều rồi. Anh thống thiết nói: “Toàn thân anh đau nhức, nhất là ở phía sau lưng, hình như bị cháy máu rồi

Trang: [<] 1, 2, [3] ,4,5 ,43 [>]

Like để ủng hộ YenBai.Mobi:

Từ Khoá:
4 5 6 7 8 9 10 11 12 14 16 20 21 22 23 24 25 26 28 30 31 32 33 34 35 36 37
DMCA.com Protection Status
U-ONC-STAT