watch sexy videos at nza-vids!
*
Wap Tai Game, Phim di động
Tải Game Miễn Phí, Đọc truyện hay
* | Game Online | Game Offline | Phim Cho Điện Thoại | Truyện Hay | GiftCode | Game Android
» Bầu Cua Online - Đổi Thẻ Điện Thoại
» Avatar Online - Ngôi Nhà Hạnh Phúc
» Mobi Army 2 Online - Game Tựa Gunny
» Phong Vân Truyền Kỳ - Công Thành Chiến
» IWIN Online - Game cờ bạc số 1
» Ngôi Làng Của Gió Nông Trại Cho Java Android IOS
» GoPet 1.3.3 - Hội Thú Chiến
» ANDROID STORE - Là kho lưu trữ các ựng dụng phổ biến và hoàn toàn miễn phí trên Android vượt trội hơn cả CHplay.

[QC] Fakesmspro.cf - Trang Fake sms, Gửi tin nhắn giả mạo

NPLAY – TIẾN LÊN, XÌ TỐ
TIẾN LÊN, MẬU BINH, XÌ TỐ, BÀI CÀO, BẦU CUA, XÌ DÁCH, PHỎM
tai Tải Về Máy

Game Mobile đẳng cấp cho dế yêu

Game Online / Game Offline / Ứng dụng
- Đăng Ngày: 18:14 - 28/06/2015
- Đăng Bởi: Nguyễn Quân
- Lượt Xem: 5073 Lượt

làm anh cảm thấy bị tổn thương và xúc phạm ghê gớm. Anh trừng mắt nhìn họ đứng cạnh nhau, anh thì cô độc.

- Được rồi. Anh không nghĩ em lại có thể thay lòng nhanh như vậy.- Khánh Nam thở dài, thái độ của anh khác hẳn, chẳng còn nóng giận, chỉ còn sự chán chường và thất vọng- Anh đã quá sai lầm khi tin vào đàn bà rồi. Em được tự do, chúc em vui vẻ với tình yêu mới.

Và anh vượt qua họ, đi thẳng ra phía cổng.

Vũ và anh chàng trưởng phòng của mình quay ra nhìn theo anh mãi cho đến khi anh đi khuất. Vũ quay vào, hỏi:

- Anh không sao chứ? Em xin lỗi, em không nghĩ anh ấy lại giận như thế.

- Người hỏi câu đó là anh mới phải chứ…- Anh ta lắc đầu cười- Trông em run rẩy quá! Chắc đây là một màn kịch khó với em rồi. Nếu muốn khóc thì anh có thể cho em mượn bờ vai anh đây này.

- Anh coi thường em quá, trông em yếu đuối đến thế hay sao?

- OK, nếu em khẳng định là em ổn.- Anh chàng nhún vai- Nhưng anh thấy anh ta yêu em thế, liệu anh ta có tin chuyện này không?

- Chuyện đó anh đừng lo. Sống quá tình cảm và quá tự phụ chính là hai điểm yếu của anh ấy.

- Với một người kinh doanh thì không nên có hai tính đó… Anh không nghĩ anh ta là một người kinh doanh giỏi.

- Thôi, em vào nghỉ đây. Cảm ơn anh vì tất cả nhé!

- Được rồi, em vào nghỉ đi. Chuyện xong rồi, đừng nghĩ ngợi gì nữa nhé!

Chào người đồng nghiệp của mình rồi, Vũ mở cửa và bước vào phòng. Không cần bật đèn, cô bước thẳng đến giường của mình và nằm lăn xuống, thở dốc. Nói là không sao nhưng lúc này đây cô cảm thấy hoàn toàn kiệt sức. Đôi mắt chứa đầy đau đớn vì bị tốn thương của Nam cứ ám ảnh cô mãi. Anh đau, cô cũng chẳng khá hơn. Tại sao chuyện này lại xảy đến với cả hai cơ chứ?

Cách đó một tiếng, khi cô vừa bước vào sân, thì đột nhiên cô nhìn thấy Nam. Anh đang đứng dựa lưng vào cánh cửa phòng cô, đầu hơi cúi xuống. Thế nên anh đã không nhìn thấy cô vội lùi lại và đi ra cổng.

Bước vào quán cafe ở phía bên kia đường, chọn cho mình một chỗ kín đáo có thể nhìn sang phía cổng nơi cô thuê trọ, cô ngồi đợi. Nhưng ba mươi phút trôi qua, cô vẫn không thấy anh đi ra. Không còn cách nào khác, nếu cô không đối diện với anh, thì có lẽ anh sẽ còn ở đó mãi, hoặc sẽ đến tìm cô nhiều lần nữa. Làm sao có thể quên nếu như anh cứ đến liên tục như thế?

Và cô mở máy, gọi cho người đồng nghiệp, cũng là trưởng phòng trực tiếp của mình.

Diễn xong vở kịch cô cũng hoàn toàn kiệt sức. Nhưng còn sự lựa chọn nào khác đâu. Đây là lối thoát duy nhất cho cả hai lúc này. Khánh Nam vì sống quá tình cảm nên cô biết anh sẽ không tài nào chủ động kết thúc được. Cô sẽ phải là người làm chuyện đó. Cả hai sẽ được giải thoát khỏi những mâu thuẫn và dằn vặt trong lòng, và bản thân cô tin rằng anh chắc chắn sẽ được hạnh phúc, dù người bước bên anh sau này có là ai đi nữa.

*

Ngước nhìn bóng những cây hoàng lan đang mùa nở hoa, lòng Nam lại thấy nhói đau trở lại. Những kỉ niệm mà anh đang cố chôn vùi sống lại rõ ràng hơn lúc nào hết. Gương mặt nghiêng nghiêng thanh thoát. Bài hát u hoài về người vợ đợi chồng. Mùi hương đầy ám ảnh của hoa hoàng lan. Cái buổi chiều đầy liêu trai ấy lại hiển hiện trong anh. Anh càng cảm nhận được nỗi đau sâu sắc nơi trái tim mình lúc này.

Nếu không phải đưa mẹ đến đây lễ chùa, chắc anh cũng không biết khi nào bước chân anh mới trở lại chốn này. Ngồi xuống một ghế đá nhìn ra hồ, anh cố vùi dập đi nỗi nhớ Phượng Vũ, lúc này đang cồn cào trong lồng ngực.

Mấy ngày nay, anh không khi nào là không nhớ đến cô, lúc ăn, lúc làm việc, và cả trong giấc mơ nữa. Anh chẳng thiết tha với bất kì cái gì, cứ ra khỏi công ty là anh chạy ngay về nhà, chui vào phòng của Vân, và ngồi nhìn em gái mình. Đôi khi anh nói chuyện với Vân dù biết bây giờ cô chẳng còn hiểu gì nữa.

Tiếng mẹ anh nhẹ nhàng bên cạnh:

- Con ra đây làm gì vậy?

- Xong chưa mẹ?- Anh đứng ngay dậy, hỏi.

- Ừ, đợi chút nữa vào hạ lễ là xong.- Mẹ anh ngồi xuống ghế và vỗ vỗ xuống bên cạnh- Con ngồi xuống đây, mẹ con mình nói chuyện.

Anh biết mẹ anh muốn nói chuyện gì, nhưng anh cũng chẳng còn đủ mạnh mẽ để phản đối nữa.

- Mẹ thực sự cũng không vui vẻ gì khi chuyện này xảy ra với hai đứa. Tình yêu thì không có tội gì, nhưng đôi khi con vẫn phải chọn lựa, và đó là điều khó khăn nhất với mỗi người. Con có thể đủ dũng cảm để đặt bút kí bất kì bản hợp đồng nào, nhưng quyết tâm từ bỏ một ai, và chọn một ai đó thì lại khác…

- Mẹ… con quên chuyện đó rồi. Con sẽ quên cô ấy. Con đã sai khi trách mẹ, trách ba và rũ bỏ hết trách nhiệm của con.

- Con không sai. Con nói đúng nhiều chuyện lắm. Ba mẹ không nên áp đặt mọi thứ cho con. Nhưng việc mẹ phản đối con và Vũ cũng là tốt cho hai đứa. Vả lại, dù không có chuyện đó xảy ra, nếu như cho mẹ chọn giữa Vũ và Sang thì có lẽ mẹ sẽ chọn Sang.

- Tại sao ạ?

- Vì ba và mẹ đã nợ cô My Vân, mẹ con bé ấy quá nhiều mà hết cuộc đời này ba mẹ không thể trả hết được. Đó là một món nợ tình cảm rất lớn.

Nam đưa mắt nhìn mẹ mình một cách tò mò. Anh muốn biết mẹ anh đang nói đến chuyện gì.

Mẹ anh hơi mỉm cười rồi nói tiếp:

- Khi còn trẻ, trước khi ba và mẹ quen nhau, ba con và cô Vân yêu nhau. Mối quan hệ của họ rất tốt, và ba con thật sự rất yêu cô ấy. Sau đó thì cô ấy ra nước ngoài du học. Trong thời gian cô Vân học ở Pháp thì ba và mẹ quen nhau, rồi rất tự nhiên, ba mẹ đến với nhau. Một ngày, cô ấy trở về, và ba con đứng giữa hai lựa chọn. Ba con đã chọn mẹ. Vì một hiểu lầm đáng tiếc mà ba mẹ đã phải xa nhau. Ba con quyết định cưới cô ấy. Nhưng vào ngày thành hôn của hai người họ, ba con đã chọn cách bỏ đi, để bảo vệ tình yêu với mẹ, và phụ lòng cô ấy. So với Sang bây giờ, tình cảnh của cô Vân khi đó còn khổ hơn nhiều. Một cô dâu bị bỏ lại trong đúng ngày vu quy của mình. Mặc dù cô ấy không để tâm, nhưng ba mẹ vẫn cảm thấy có lỗi cho đến tận bây giờ.

Khánh Nam lặng người đi. Anh hiểu câu chuyện của mẹ anh.

- Có những lúc chúng ta phải đối diện với những bước ngoặt quan trọng của đời mình. Cái chính là con phải sáng suốt và để sao cho sau này không hối hận. Minh Sang không phải là con bé xấu bụng, chỉ là tình yêu đã làm cho nó trở nên ích kỷ hơn. Nó chỉ như con nhím, xù lông lên để bảo vệ cái tình yêu mong manh của nó. Con nên cám ơn nó vì nó đã giúp con nói ra điều khó khăn nhất trong lòng con.

- Con hiểu ý mẹ. Con không hứa với mẹ là con sẽ yêu Sang lúc này. Nhưng con hứa với mẹ, con sẽ học cách chấp nhận cô ấy.

- Con quyết định lựa chọn rồi sao?

- Vâng.

- Con không hối hận chứ?

- Con nghĩ là không ạ!

- Được rồi…- Mẹ anh cười hiền từ- Bây giờ ta về thôi, đến giờ về đưa em con đi khám bệnh rồi. Sau đó con nên đến thăm Sang, nó bị ngã xe nên đang ở nhà.

- Vâng.

Một cơn gió ào tới, hương thơm của hoa Hoàng lan càng lan tỏa. Khánh Nam cúi xuống nhìn bông hoa vừa rơi xuống trước mũi giày. Hơi ngần ngừ, nhưng rồi anh đứng thẳng dậy và bước qua. Một nỗi buồn phảng phất trên gương mặt anh. Một niềm vui vừa vụn vỡ, điều quan trọng lúc này là anh sẽ phải dọn những mảnh vụn đó đi và bắt đầu vun đắp cho mình một niềm vui mới.

21. Vĩnh biệt Hoàng tử

Chiếc máy bay Boeing 747 của Sing Airlines cất cánh từ sân bay quốc tế Singapore đến sân bay Tân Sơn Nhất lúc 1h sáng giờ Việt Nam đã rơi trên hải phận quốc tế gần lãnh hải Malaysia. Trên máy bay có 98 hành khách, chủ yếu là khách du lịch từ Singapore đến du lịch tại Việt Nam. Toàn bộ phi hành đoàn đã tử nạn. Trong danh sách hành khách đi trên chuyến bay định mệnh đó có tên một cặp vợ chồng người Việt Nam: vợ chồng bác sĩ Lâm Huy Khánh.

Đến tận đầu giờ chiều cùng ngày, gia đình các nạn nhân mới nhận được tin dữ của thân nhân mình. Phượng Vũ cũng được thông báo vào thời điểm đó, và cô ngất đi ngay tại sảnh lớn của công ty khi nghe tin bố mẹ mình qua đời. Cô tỉnh lại lúc nửa đêm, khi đó xác của bố mẹ cô đang trên đường được đưa về Hà Nội bởi những người bạn trong hội đua xe của họ khi xưa.

Người ở bên cô đầu tiên ngay khi cô tỉnh lại là mẹ của Nam. Bà đã ôm cô vào lòng khi cô gào khóc, cô thấy bà cũng khóc, nhưng cuộc đời bà đã trải qua quá nhiều mất mát, đủ để bà mạnh mẽ hơn cô, vượt lên nỗi đau nhanh hơn cô.

Vũ không muốn tin vào sự thật kinh khủng đó. Chỉ qua một đêm, cô mất cả cha lẫn mẹ, hai người thân yêu nhất của cô. Không gian như đặc quánh lại quanh cô làm cô vừa đau, vừa khó thở, cứ như có bàn tay nào đó đang bóp nghẹt lấy trái tim. Cô ngất đi không biết bao nhiêu lần trong suốt đám tang của bố mẹ mình. Luôn luôn có một bác sĩ túc trực bên cạnh cô để chăm sóc theo yêu cầu đặc biệt của chủ tịch tập đoàn Lotus Vũ Hải Long, người đứng ra lo liệu mọi việc của gia đình cô lúc này.
Ai cũng biết tình thân như thủ túc giữa bác sĩ Khánh và chủ tịch Long của tập đoàn Lotus, nên không ai ngạc nhiên khi ông đứng ra lo liệu chu toàn cho đám tang của hai người bạn của mình. Và vì con gái họ luôn ở trong trạng thái tâm lý hoảng loạn nên cần có một người đủ tỉnh táo để sắp xếp mọi chuyện. 10 chiếc xe đua với những vòng hoa lớn hộ tống xe đưa xác hai vợ chồng bác sĩ Khánh đến đài hóa thân. Tro cốt của hai người được đựng vào hai lọ gốm đặc biệt rồi được đưa về ngôi nhà mà họ ở khi còn

Trang: [<] 1, 20, 21, [22] ,23,24 ,26 [>]

Like để ủng hộ YenBai.Mobi:

Từ Khoá:
4 5 6 7 8 9 10 11 12 14 16 20 21 22 23 24 25 26 28 30 31 32 33 34 35 36 37
DMCA.com Protection Status
U-ONC-STAT