watch sexy videos at nza-vids!
*
Wap Tai Game, Phim di động
Tải Game Miễn Phí, Đọc truyện hay
* | Game Online | Game Offline | Phim Cho Điện Thoại | Truyện Hay | GiftCode | Game Android
» Bầu Cua Online - Đổi Thẻ Điện Thoại
» Avatar Online - Ngôi Nhà Hạnh Phúc
» Mobi Army 2 Online - Game Tựa Gunny
» Phong Vân Truyền Kỳ - Công Thành Chiến
» IWIN Online - Game cờ bạc số 1
» Ngôi Làng Của Gió Nông Trại Cho Java Android IOS
» GoPet 1.3.3 - Hội Thú Chiến
» ANDROID STORE - Là kho lưu trữ các ựng dụng phổ biến và hoàn toàn miễn phí trên Android vượt trội hơn cả CHplay.

[QC] Fakesmspro.cf - Trang Fake sms, Gửi tin nhắn giả mạo

LAZADA - Mua Sắm Online
Mua sắm trực tuyến với giá rẻ nhất tại Lazada
tai Tải Về Máy

Game Mobile đẳng cấp cho dế yêu

Game Online / Game Offline / Ứng dụng
- Đăng Ngày: 22:28 - 17/06/2015
- Đăng Bởi: Nguyễn Quân
- Lượt Xem: 3269 Lượt

Thủy Dạng cùng Lương Mĩ Đế.

“Mĩ Đế, học trưởng đang gọi chị kìa!” Thủy Dạng không chút do dự đẩy chị họ ra.

“Này, trong hai người chúng ta em mới là người nhỏ hơn nhá!” Lương Mĩ Đế kháng nghị nói. Cho tới bây giờ cô chưa từng là kẻ nhát gan sợ phiền phức, nhưng dưới ánh mắt tinh nhuệ của Quách Ngọa Hổ, cô lại hóa thành đứa nhỏ tay chân luống cuống.

“Em, gái!” Giọng nói gắt nhẹ.

“Nhanh chút, anh ấy đang gọi chị đấy.” Thủy Dạng chỉ thiếu không đá một cước lên mông Lương Mĩ Đế, đá bay chị ấy ra.

“Em nói linh tinh!” Lương Mĩ Đế một biểu cảm như thấy quỷ.

“Chị là quản lý đội bóng kiêm em gái, chính là gọi chị không sai được! Em đến nhà ăn đợi mọi người trước nhé! Gặp sau!” Thủy Dạng có vẻ rất bận.

“Đứng lại đó cho chị! Nhà ăn đã sớm đặt chỗ ổn thỏa rồi, không cần em đi trước.” Lương Mĩ Đế “Tâm ngoan thủ lạt” nhét một chai nước khoáng vào tay cô, đẩy tới chỗ ngồi của Quách Ngọa Hổ.

Muốn so sự tàn nhẫn? Chị họ đây chưa từng thua qua.

Đặng, đặng, đặng (tiếng bước chân)! Thủy Dạng thuận thế bước ba bước dài, thiếu chút nữa hôn môi với mặt đất, quay đầu lườm chị họ một cái, chị họ giả vờ bận rộn, không nhìn thấy.

Trở về phải tố cáo với dì!

Nước khoáng trong tay bị người ta rút đi, Thủy Dạng mới đột nhiên nhớ tới bôi dầu chạy trước quan trọng hơn, đáng tiếc hành động chậm một bước, một bức tường thịt đã chặn ngay trước mặt cô, ừng ực ừng ực uống nước khoáng. Được, đường này không thông, quay lại, hai mặt vách sắt không biết lúc nào cũng đã chặn đường lui của cô.

“Em gái muốn đi đâu thế?” Vách sắt thứ nhất – Quách Đế Nhật cười đến mưa đào gió xuân.

“Nhìn tình hình là muốn bỏ trốn mất dạng.” Vách sắt khác – Quách Hoàng Lượng, giống như lơ đãng mở miệng, kì thực mười phần muốn bỏ đá xuống giếng.

“Đâu, đâu có!” Thủy Dạng mặt như khóc tang.

“Nói cũng đúng, trai đẹp người gặp người thích như chúng ta, không có lý nào nhìn thấy mà trốn cả.” Quách Đế Nhật đối với sức quyến rũ của bản thân từ trước đến giờ chưa từng nghi ngờ qua.

“Đáng tiếc bằng sức quyến rũ của chúng ta cũng không giữ được chân em gái, bởi vì cô ấy sợ là vị đầu trâu mặt ngựa khác.” Quách Hoàng Lượng giọng nói nghiêm túc tiếp tục châm ngòi ly gián.

“Ai thế?” Mắt hoa đào nhướn lên.

“Ở đây sắc mặt ai thối nhất, ai phù hợp với danh hiệu đầu trâu mặt ngựa nhất?”

“Đương nhiên là Quách…… Hắc hắc hắc, anh hai xấu xa, anh muốn hại em?”

“Làm sao có thể? Em là nửa vòng tròn khác của anh à!”

“Làm trò, em xúi quẩy tám đời mới cùng trứng làm song sinh với anh.”

Đôi song sinh đứng chung một chỗ, cao lớn rắn chắc giống nhau, khuôn mặt tuấn tú giống nhau như đúc, chỉ sợ ngay cả người mẹ từng đem phân đem nước tiểu chăm sóc bọn họ lớn lên cũng khó nhận ra ai là Hoàng Lượng, ai là Đế Nhật. Nhưng chỉ cần vừa mở miệng nói chuyện thì liền rõ ràng ngay, giọng nói của Quách Hoàng Lượng hơi lạnh trầm, biểu cảm rất ít; Quách Đế Nhật thì trong trẻo, biểu cảm phong phú, một đôi mắt đào hoa rất câu người.

Một người hướng nội, một người hướng ngoại.

Nghiệt duyên a! Hai con người hoàn toàn khác nhau lại có vẻ ngoài giống nhau như đúc. Quách Đế Nhật rít lên muốn chống lại ông trời; Quách Hoàng Lượng thì khóe miệng nhịn cười, cuộc sống như thế tuyệt đối không nhàm chán.

Thủy Dạng không chịu nổi nhất là đôi song sinh này, chán nản quá ── cô chết thế này rồi còn muốn tiền làm gì nữa? Một tờ năm trăm tệ tiền mặt liền mua được cô, biết rõ núi có hổ, còn đi về phía đó.

Lúc trước chính là bởi vì biết nhóm anh em Quách gia đã thuận lợi tốt nghiệp, cô mới để Đại H là nguyện vọng đầu tiên.

Đôi song sinh về tham gia trận đấu bóng cũng không sao cả, có năm trăm tệ an ổn rơi vào túi, tất cả đều rất dễ thương lượng, bởi vì đôi song sinh không có “Hứng thú” quá lớn với cô. Nhưng mà, ngay cả Lương Mĩ Đế cũng không khẳng định Quách Ngọa Hổ sẽ đại giá quang lâm, Thủy Dạng càng tự tin rằng anh ta sẽ không đến, bởi vì tên kia còn muốn tiền hơn so với cô, mười phần mười là thần tiền đầu thai, trận đấu mà không có lợi ích đáng nói, đừng có mơ muốn anh ta động một đầu ngón tay.

Không nghĩ tới anh ta thực sự đến đây, còn hạ màn trận đấu.

Ngoại trừ liên hoan quan hệ hữu nghị ra, cũng không có thù lao gì nha!

Anh ta xác định làm vậy có lợi sao? Hay là anh ta có mục đích khác?

Sống lưng Thủy Dạng phát lạnh, liều mình không quay đầu ra sau nhìn, “Đầu trâu mặt ngựa” nhìn chằm chằm cái gáy cô như muốn nó mọc ra hoa vậy.

“Em thật sự xem anh là đầu trâu mặt ngựa?” Tiếng nói trầm mạnh kết hợp với giọng điệu lạnh như băng, quỷ dị làm người ta phát run.

Thủy Dạng mãnh liệt lắc đầu, kì thật trong lòng gật lấy gật để.

“Nếu không phải, thì quay đầu lại cho anh.” Thanh âm bình tĩnh đè nén cơn giận, có thể tin sao?

Thủy Dạng cắn cắn cánh môi, nháy đôi mắt to vô tội nhìn song bào thai, há mồm không tiếng động hỏi: Đằng sau là mặt phun lửa? Hay mặt đóng băng?

Đôi song sinh rất nghiêm túc nhìn Quách Ngọa Hổ một cái, hảo tâm nói thẳng: “Người cũng như tên!”

Con hổ muốn ăn thịt người?!

Thủy Dạng nhấc chân muốn chạy khỏi tuyến phong tỏa, eo nhỏ mềm mại đột nhiên bị hai bàn tay sắt giơ lên cao, hai chân cách mặt đất 100 cm, cô sợ tới mức thét chói tai.

“Quách Ngọa Hổ, anh thả em xuống!” Hai tay vẫy trong khoảng không, tư thế xấu tệ. Tha thứ cho cô không có học qua múa bale, làm không ra kĩ thuật nữ vũ công được nam vũ công nâng cao bay bổng tao nhã.

“Em gầy đi, giảm 1 kg.” Quách Ngọa Hổ để cô xuống đất, giống như cô chỉ nặng bằng một con búp bê.

“Em cũng không phải heo, xin anh không cần nói cân nặng của em ra có được không?” Bởi vì bị thất thố trước mặt mọi người mà tức giận, Thủy Dạng nhất thời quên đi lý do muốn tránh anh, càng quên đi sự sợ hãi với anh, rất khó chịu xoay người lớn giọng với anh.

“Em tốt nhất đừng có quên giao hẹn của chúng ta.” Ánh mắt anh âm u.

“Ai với anh có giao hẹn? Học trưởng, anh đừng có nói mờ ám như vậy được không? Lão đại anh đã tốt nghiệp rồi, còn em vừa mới vào học đấy, anh không được hại em bị hạ giá thị trường, còn bị nhóm oán nữ vây quanh anh hạ bùa.” Mắt Thủy Dạng trừng to, tròng mắt tròn vo rất đáng yêu.

“Hóa ra em thật sự đã quên.” Tiếng nói trầm mạnh tiềm tàng một cơn tức giận chờ phát động.

Chân hổ bước lên, Thủy Dạng lại bắt đầu hèn nhát thụt lùi, nhưng cố tình đằng sau lại có hai bức tường thịt phối hợp với lão đại cũng ép lên. Ô ô ~~ trước có hổ sau có sói, mùi mồ hôi động vật hoang dại hun đầu cô đến choáng váng, nhắm mắt lại oa oa kêu to: “Hôi chết người! Các anh không được tới gần nữa, em sắp ngất…… Mĩ Đế, năm trăm tệ trả lại chị đấy, em mặc kệ!”

Mắt thấy dáng vẻ lung lay sắp đổ của cô, khuôn mặt thanh lịch nhỏ nhắn mềm mại bắt đầu trắng bệch, Quách Ngọa Hổ lại giơ cô lên cao, chuyển qua ngồi ổn định trên băng ghế.

“Lương Mĩ Đế, cô phụ trách không được để cô ấy chạy.”

“Ha ha a, xin Quách học trưởng yên tâm, ưu điểm lớn nhất của Thủy Dạng chính là có đạo đức nghề nghiệp, chỉ cần em không cho con bé trả lại tiền, nó sẽ làm việc đến hết giờ liên hoan mới thôi.” Lương Mĩ Đế cam đoan nói.

Tình chị em là đáng quý, nhưng giá của Quách Ngọa Hổ cao hơn, suy nghĩ vì tiền đồ tương lai, tình chị em tạm ném đi đã.

Lương Mĩ Đế chính là có chí hướng kiên định, sau khi tốt nghiệp muốn vào công ty nhà Quách gia làm, “Tiền” đồ sáng láng.

Quách Ngọa Hổ ngoài cười nhưng trong không cười chỉ động khóe môi. “Như vậy là đủ rồi.”

Bỏ khăn lông cùng bình nước xuống, anh quát một tiếng, một đám lớn nam sinh hướng phía phòng thay quần áo cùng chỗ tắm vòi sen mới được mở thêm đằng sau sân vận động mà chạy tới. Một thân chảy đầy mồ hôi, có ai không muốn được sảng khoái mà tắm chứ?

Vân Thủy Dạng rốt cục thở ra một ngụm khí lớn, chân chuẩn bị bôi dầu. Đạo đức nghề nghiệp cái gì chứ? Để nói sau đi.

Kì diệu là Lương Mĩ Đế cũng không ngăn cản, đâu cần đến lượt cô (Mĩ Đế) đâu? Đã có một đội quân tóc dài đang bị lửa ghen công tâm ngăn cảm đường đi của cô (Thủy Dạng), chuẩn bị tư thiết hình đường, khởi binh vấn tội.

Âu Thải Đồng không thể tha thứ cho con chim sẻ nhỏ cũng muốn vọng tưởng cùng phượng hoàng xinh đẹp tranh đoạt sự chú ý của Quách Ngọa Hổ.

Cao Hàn Vũ trải qua nhiều mặt tìm hiểu, phát hiện mặc dù danh tiếng hội trưởng Nghiêm Hạo rất vững chắc, nhưng cũng không phải chàng rể vàng trong mắt cô ta, phải là anh em nhà Quách gia mới đúng. Cô ta bị ánh mắt hoa đào của Quách Đế Nhật chọc ghẹo làm tim nhảy loạn, tình cảm thầm nảy sinh.

Âu Thải Lâm có chút khiếp sợ uy vũ của Quách Ngọa Hổ, cô thích nam sinh nhã nhặn đứng đắn, cử chỉ lời nói của Quách Hoàng Lượng so với Quách Đế Nhật hơn một phần trang trọng, nghĩ đến trước kia mẹ từng nói qua nhà Quách gia là đối tượng thông gia rất tốt, cô hy vọng bản thân ít nhất có một chuyện không thua kém chị gái.

Chẳng qua, đôi song sinh cùng Quách Ngọa Hổ hình như đều rất để ý đến sinh viên mới Vân Thủy Dạng kia, cô ta dựa vào cái gì chứ?

Nữ sinh

Trang: [<] 1, 2, [3] ,4,5 ,18 [>]

Like để ủng hộ YenBai.Mobi:

Từ Khoá:
4 5 6 7 8 9 10 11 12 14 16 20 21 22 23 24 25 26 28 30 31 32 33 34 35 36 37
DMCA.com Protection Status
U-ONC-STAT