watch sexy videos at nza-vids!
*
Wap Tai Game, Phim di động
Tải Game Miễn Phí, Đọc truyện hay
* | Game Online | Game Offline | Phim Cho Điện Thoại | Truyện Hay | GiftCode | Game Android
» Bầu Cua Online - Đổi Thẻ Điện Thoại
» Avatar Online - Ngôi Nhà Hạnh Phúc
» Mobi Army 2 Online - Game Tựa Gunny
» Phong Vân Truyền Kỳ - Công Thành Chiến
» IWIN Online - Game cờ bạc số 1
» Ngôi Làng Của Gió Nông Trại Cho Java Android IOS
» GoPet 1.3.3 - Hội Thú Chiến
» ANDROID STORE - Là kho lưu trữ các ựng dụng phổ biến và hoàn toàn miễn phí trên Android vượt trội hơn cả CHplay.

[QC] Fakesmspro.cf - Trang Fake sms, Gửi tin nhắn giả mạo

Phần mềm lướt web - UC Web MINI
Lướt web nhanh hơn và tiết kiệm tới 95% chi phí.
tai Tải Về Máy

Game Mobile đẳng cấp cho dế yêu

Game Online / Game Offline / Ứng dụng
- Đăng Ngày: 01:16 - 21/06/2015
- Đăng Bởi: Nguyễn Quân
- Lượt Xem: 4907 Lượt

cùng anh nói chuyện với nhau.

Trong ấn tượng, Đường Kiện hình như có một bạn gái học khác hệ, nghe nói từ trung học đã bắt đầu kết giao, nhưng bởi không ai thân với anh, cho nên “Nghe nói” này đến tột cùng có bao nhiêu chuẩn xác, cũng không có người xác định. Mà cô lại nhớ rõ điểm ấy, thậm chí là vì cô đối với nữ sinh kia ấn tượng còn cao hơn Đường Kiện. Nữ sinh đó có mấy lần đến lớp học bọn họ tìm Đường Kiện, trong ấn tượng là một cô gái thanh tú, hiện tại cũng không biết hai người có hay không còn cùng nhau.

Trên cơ bản, loại đàn ông âm dương quái khí này có thể kết giao bạn gái thật sự là không dễ dàng a! Tuy rằng không bằng nói bọn họ hiện tại có phải hay không còn cùng nhau, nhưng mà nếu cô là Đường Kiện, khẳng định là chết cũng không buông tay, bằng không bằng cái loại tính tình cổ quái này, lần kết giao kế tiếp quả thực quá khó khăn.

Này, mày thực ác độc nha! Chu Duy Duy tự nhăn mặt quỷ với chính mình, may mắn bạn học cách điện thoại nên không thấy.

“Đường Kiện làm sao vậy? Làm sao có thể nằm viện?” Cô thuận miệng hỏi một chút.

“Nói đến cái này, cậu không thể không thừa nhận, bảy tháng trước thật sự có chuyện kì lạ.” Tri Nhã tinh thần rung lên, “Tháng trước, anh ta một người cưỡi xe máy đi vòng xoay, kết quả ở quốc lộ Tô Hoa cùng xe chở đá cát va chạm nhau. Anh ta cùng cả cái xe bị cuốn dưới bánh xe, cả người bị văng ra đến cạnh vách núi đá, nghe nói thời điểm xe cứu thương đến, anh ta đã gần như không còn thở, nhưng là không biết tại sao, khi đưa đến bệnh viện lại đột nhiên khôi phục hơi thở mong manh, vì thế bác sĩ vội vàng cấp cứu đem cái mạng nhỏ của anh ta về.

“Vốn bác sĩ nói với người nhà anh ta, với tình trạng hôn mê của anh ta, khả năng sẽ trở thành người thực vật. Không nghĩ tới anh ta nằm phòng bảo vệ hai tuần, liền đã tỉnh. Cho tới bây giờ, khoảng cách anh ta xảy ra tai nạn nghiêm trọng như vậy mới có một tháng, mà anh ta đã chuyển tới phòng bệnh bình thường; Trừ bỏ bị gãy ba cái xương sườn cùng thương tích ngoài da, gần như không có gì trở ngại.”

“Tứ chi đều còn vẹn toàn?” Cô lắp bắp kinh hãi.

“Toàn vẹn vô cùng! Nghe nói cổ tay cùng xương đùi chỉ bị thương nhỏ mà thôi, ngay cả bó thạch cao cũng không cần.”

“Nhưng mà, anh ta như thế nào lại có thời gian lái xe vòng xoay? Cũng không đi làm việc sao?” Chu Duy Duy nghĩ rằng, cái chuyện lái xe vòng xoay hình như chỉ có sinh viên mới làm, một cái đại nam nhân hai mươi tám tuổi, lúc đó không phải hẳn nên làm việc sao?

“Không hiểu được, hình như thời gian trước vừa bỏ việc.” Tri Nhã ở đầu điện thoại kia nhún vái. “Công việc anh ta làm cũng gián đoạn lắm, có cũng được không cũng được. Dù sao cha anh ta kế thừa sản nghiệp tổ tiên, ở Đài Bắc có vài khối đất cùng nhà, ở Đông Nam Á còn có đầu tư nhà xưởng, cả đời này cho dù anh ta có dựa vào cái tổ ấm đó cũng ăn uống không hết được.”

“Nha.”

Tuy rằng Chu Duy Duy cũng không phải người quá coi trọng sự nghiệp, nhưng là một đại nam nhân tuổi trẻ khỏe mạnh, mới ba mươi tuổi mà đã dựa dẫm vào cha, nghe qua thật sự là có chút…

Được rồi! Mỗi người một chí hướng.

Trên thế giới này, có một số người mà bạn mới gặp lần đầu đã biết có tiền đồ hay không, mà Đường Kiện quái già này, chỉ có thể nói, cho dù anh ta thật sự không nghe không thấy được cả đời này, cô cũng sẽ không quá báng dị là được.

“Tớ hôm nay là muốn đưa giấy đền bù cho anh ta kí — đúng rồi, cái này cũng là thứ tớ muốn giới thiệu cho cậu. Bảo hiểm y tế này của công ty tớ, nếu gặp phải chuyện quan trọng ngoài ý muốn hoặc bệnh tật, lúc nằm viện có thể xin trước một nửa tiền đền bù, trong lúc nằm viện là có thể lấy trước tiền, một nửa khác sau khi xuất viện lại [chi bao nhiêu, báo tiêu bấy nhiêu">. Bảo hiểm này tớ cảm thấy rất thực tế, lúc 5 giờ đến tớ giải thích thêm cho.” Tri Nhã nói.

“Cậu ở bệnh viện sẽ không phải đợi lâu sao?” Chu Duy Duy có điểm chần chờ.

Tuy rằng là bạn học cũ, nhưng mà cùng người xa lạ cũng không khác mấy, đi thăm kiểu này cũng thật quỷ dị.

“Sẽ không! Tớ sẽ đưa cho anh ta ký luôn, ký xong chúng ta nói tiếng ‘Ha la bye bye’ là có thể đi rồi. Tớ cùng mẹ anh ta thân quen, chứ không phải cùng anh ta a!”

“Được rồi! Vậy nửa giờ nữa ở cổng bệnh viện gặp. Tớ còn chưa ăn cơm trưa, sắp chết đói rồi, cậu cũng đừng ngâm quá lâu.”

“Tớ cũng chưa có ăn, vừa vặn gặp nhau cùng ăn.bye-bye.” Tri Nhã ngắt máy.

Chu Duy Duy lại ngồi một lát, sau đó thở hắt ra, chấn tác tinh thần bắt đầu chuẩn bị xuất môn.

Chất da của cô tốt lắm, trắng nõn mang theo cảm giác trong suốt, bình thường khi ra khỏi nhà không cần trang điểm quá đậm, chỉ thản nhiên điểm chút phấn, cùng son môi là đủ rồi.

Hồi trước để tóc dài, rồi đột nhiên có một ngày tâm huyết dâng trào đi cắt một đầu tóc siêu ngắn, các đồng sự đều khen đẹp, chỉ có Chu Duy Duy càng xem càng cảm thấy không được tự nhiên. Trước mắt đang cố nuôi tóc lại, mới chỉ dài tới tai. (aoi: kh hiểu cắt kiểu gì nữa =..=)

Thân cao 160 cm cùng thể trọng tiêu chuẩn, tổng thể mà nói là một mỹ nữ trung bình.

Hiện tại ngẫm lại, cuộc đời của cô cũng chính là như vậy, tất cả đều chia đều giá trị trong vòng — một cái mỹ nữ trung bình, chiều cao trung bình, sinh ra trong một gia đình giai cấp tư sản dân tộc, thành tích học tập cũng thuộc lớp giữa, công việc cũng là tiền lương nửa vời.

Tóm lại, cuộc sống của cô cho tới nay đều ở trong phạm vi. “Không có trở ngại”

“Ai!” Chu Duy Duy thở dài.

Thật sự, thật sự thực hy vọng trong cuộc sống có thể xuất hiện một chút kích thích, một chút thay đổi.

Cho dù chỉ một chút thôi cũng tốt. (aoi: bình tĩnh… sắp rồi chị ạ dù nó ‘hơi nhiều’)

****

Mở to mắt không đến 5 phút, Đường Kiện lại nhắm lại, chờ đợi một trận đau đớn đi qua.

Đau đớn cuộn sóng theo các hướng đánh úp lại, tựa như có mười người đang đập mạnh lên đầu anh, đến nỗi anh không thể phân biệt chỗ nào đau hơn nữa. Xương sườn? Băng gạc đang bó đầy tay chân? Hoặc là đều đau như nhau đi!

Anh cho chính mình 1 phút. Đánh lui trận đau đớn kia đi, anh lại lần nữa mở to mắt, đôi mắt đen dần dần trấn tĩnh.

Nằm lại một chút, anh đỡ xương sườn chậm rãi ngồi dậy. Trong không khí có hương vị của nước tiêu độc, ngoài phòng bệnh không biết thế nào lại ẩn ẩn truyền đến tiếng dụng cụ lách cách.

Anh biết chính mình đang ở trong bệnh viện, đây là chuyện mà qua bảy ngày tới nay anh dần dần nhận thức được.

“A, anh tỉnh? Muốn uống nước không?” Sau lưng có một cô gái nói chuyện.

Anh nghe thấy tiếng quyển tạp chí đặt xuống, tầm mắt vòng vo đi qua, trên mặt không có biểu tình.

Ngồi trên giường bệnh ánh mắt cô gái cùng anh tiếp xúc, tựa hồ chần chờ một chút, thần sắc có vài tia không được tự nhiên.

“Không cần.” Anh đờ đẫn nói xong, tự mình xuống giường, chậm rãi đi tới toilet.

Tiếng khóa cửa lách cách, anh đem mình cùng thế giới bên ngoài ngăn cách.

Đường Kiện chậm rãi đi đến trước bồn rửa tay, nhìn chính mình qua kính.

Người trong gương, vừa quen thuộc lại vừa xa lạ.

Anh gọi là Đường Kiện, đây là khuôn mặt anh, đúng vậy, nhưng là không biết vì sao, anh cảm giác lại không giống mình, về phần tại sao không giống, anh cũng không nói được.

Người đàn ông trong kính hốc mắt so với người bình thường sâu hơn, cho nên khoảng cách lông mi cùng ánh mắt có vẻ tương đối hẹp, khi anh không nói lời nào, chính là giống như nhìn thẳng tắp vào này nọ, sẽ có cảm giác nhìn chằm chằm, mâu quang gần như nghiêm khắc.

Hơn nữa trong lúc anh đang ốm đau này, sắc mặt tái nhợt, dưới hốc mắt một màu xanh đen, vẻ mặt thoạt nhìn càng thêm lạnh lùng.

Không hiểu được có phải do bộ dáng vẻ mặt này hay không, làm cho cô gái bên ngoài mỗi lần nhìn anh, đều một bộ biểu tình cẩn thận.

Anh sờ sờ băng vải trên đầu. Phần lớn tóc của anh đều bị băng vải quấn chen chúc hướng lên trên, lộ ra một khuôn mặt gầy nam tính.

Đây quả thật là ngũ quan của anh, nhưng là…… Vì sao anh tổng cảm thấy bộ dạng chính mình không phải như thế?

Vấn đề hình như là ở tóc của anh. Bởi anh nhớ tóc mình không có dài như vậy. Nếu đem băng vải bỏ xuống, tóc của anh gần như có thể chạm đến bả vai, nhưng anh nhớ khi để tay lên đỉnh đầu, hình như là loại cảm xúc chạm vào da đầu, tóc anh trước kia hẳn là để đầu húi cua.

Bọn họ nói anh đã hôn mê hai tuần lễ, hai tuần lễ mà tóc mọc nhanh như vậy sao?

“Anh bị chấn động não nghiêm trọng, từng rơi vào hôn mê sâu, cho nên não còn đang trong giai đoạn phục hồi, sẽ tạm thời có tình trạng mất trí nhớ, hoặc trí nhớ lẫn lộn; Chờ một thời gian khi não ổn định hơn, tình huống sẽ dần chuyển biến tốt. Trước mắt chưa có tạo thành thương tổn vĩnh viễn, anh không cần lo lắng.” Bác sĩ đã nói như vậy.

Cho nên, có lẽ là anh lầm, có lẽ thật lâu trước kia anh để tóc húi cua, chính là bị lẫn lộn thời gian.

Anh rửa mặt, làm cho mình thanh tỉnh một chút, sau đó mở cửa, bước đi khom người như lúc nãy chậm rãi đi về phía giường bệnh.

Cô gái trẻ kia nghĩ muốn qua dìu anh, nhưng mà lại tiếp xúc với ánh mắt không hề có cảm xúc của anh, chậm rãi ngồi trở lại ghế trên.

Đường Kiện đưa lưng về phía cô ngồi mép giường.

Cô gái đó là Văn Tuệ Linh,

Trang: [<] 1, [2] ,3,4 ,23 [>]

Like để ủng hộ YenBai.Mobi:

Từ Khoá:
4 5 6 7 8 9 10 11 12 14 16 20 21 22 23 24 25 26 28 30 31 32 33 34 35 36 37
DMCA.com Protection Status
U-ONC-STAT