watch sexy videos at nza-vids!
*
Wap Tai Game, Phim di động
Tải Game Miễn Phí, Đọc truyện hay
* | Game Online | Game Offline | Phim Cho Điện Thoại | Truyện Hay | GiftCode | Game Android
» Bầu Cua Online - Đổi Thẻ Điện Thoại
» Avatar Online - Ngôi Nhà Hạnh Phúc
» Mobi Army 2 Online - Game Tựa Gunny
» Phong Vân Truyền Kỳ - Công Thành Chiến
» IWIN Online - Game cờ bạc số 1
» Ngôi Làng Của Gió Nông Trại Cho Java Android IOS
» GoPet 1.3.3 - Hội Thú Chiến
» ANDROID STORE - Là kho lưu trữ các ựng dụng phổ biến và hoàn toàn miễn phí trên Android vượt trội hơn cả CHplay.

[QC] Fakesmspro.cf - Trang Fake sms, Gửi tin nhắn giả mạo

LEO Privacy Guard - Diệt Virus
Phần mềm diệt virus và tăng tốc android của bạn.
tai Tải Về Máy

Game Mobile đẳng cấp cho dế yêu

Game Online / Game Offline / Ứng dụng
- Đăng Ngày: 15:14 - 28/06/2015
- Đăng Bởi: Nguyễn Quân
- Lượt Xem: 3811 Lượt

Hoán Thanh mỉm cười.”Nguyên đại thúc, đây là bổn phận của ông, sao ta có thể trách được? Phiền ông về nói lại với tiểu thư nhà ông, ta hiểu ý nàng, chỉ không rõ vì sao nàng không tự mình nói với ta, không lẽ nàng sợ ta ăn thịt ăn cá gì nàng sao? Nàng xem trọng ta quá, nếu cảm tình giữa nàng và Gia Cát Diệp thực tốt đẹp, cần gì phải sợ 1 nha hoàn nho nhỏ như ta?”

Nguyên Đồng nghe Phương Hoán Thanh nói xong, cười không được, không cười cũng không phải.

“Nha đầu này… Thôi, để ta nói cho ngươi nghe! Lão gia nhà ta có ân với công tử, hắn không chỉ xem công tử như con, còn ngầm xem hắn là con rể, mà công tử cũng không phải không biết ý lão gia, đến bây giờ hắn còn chưa chịu nhận là có 1 nguyên nhân: là ngươi!”

“Ta?”

“Trừ ngươi ra, còn ai có thể làm hắn trở về Lâm An nơi thương tâm này được?” Nguyên Đồng than thở: “Mấy ngày nay, công tử và ngươi ở chung ta đều thấy được, các ngươi chính là trong nhà chưa rõ, ngoài ngõ đã hay, người ngoài cuộc như ta đây vừa nhìn đã rõ! Công tử trong lòng có ngươi, tiểu thư nhà ta chắc chắn đã nhận ra nên mới sợ ngươi cướp đi công tử.”

Phương Hoán Thanh 2 má đỏ ửng, bối rối trong lòng.

” Thế nào? Ngươi cho là Nguyên đại thúc gạt ngươi sao?” Nguyên Đồng buồn bực vì nàng không nói 1 lời.

“Không phải, ta……” Phương Hoán Thanh ngước nhìn qua đôi mắt ươn ướt, nhỏ giọng: “Ta vẫn tự bảo mình chắc chắn hắn hận ta còn nhiều hơn thích ta, bởi vì hắn đối xử quá lạnh lùng với ta, ta không phải không tin Nguyên đại thúc, mà là ta không cảm nhận được cảm tình của hắn đối với ta……”

“Ai~~ 2 người các ngươi cứ mãi như chơi trốn tìm, chừng nào các ngươi còn cố ý xem nhẹ lẫn nhau thì khi đó còn chưa hiểu được tấm lòng người kia!” Nguyên Đồng than thở.

Phương Hoán Thanh cúi đầu.”Điều này cũng không thể trách ta a! Là hắn buộc ta làm nha hoàn cho hắn, là hắn bắt nạt ta trước, hắn đáng giận như vậy ta chán ghét còn không đủ nữa là, làm sao còn hơi sức đi xem hắn đến cùng có thích ta hay không……”

“Nhưng bây giờ chuyện đã không như vậy nữa!” Nguyên Đồng nói:”Có lẽ công tử rất thích ngươi nhưng lấy vợ không chỉ là tìm người mình thích, quan trọng là phải tìm người thích hợp với mình, ngươi hiểu ý ta không?”

Phương Hoán Thanh sửng sốt 1 lúc.”Ông định nói Lã Oanh thích hợp với Gia Cát Diệp hơn ta?”

Nguyên Đồng thẳng thắn nói: “Ta không biết công tử nghĩ thế nào. Ta chỉ biết công tử cùng tiểu thư nhà ta luôn chung sống rất hòa thuận, bọn họ tin tưởng lẫn nhau, tình cảm còn thân thiết hơn anh em ruột, cho đến bây giờ ta còn chưa thấy bọn họ cãi nhau lần nào; nếu họ thực trở thành vợ chồng ta cũng không có gì bất ngờ, nói không chừng công tử còn có được cuộc sống êm ả mà cậu ấy muốn!”

Phương Hoán Thanh chua sót cười cười.”Đúng vậy, tiểu thư nhà ông vừa cao quý lại bao dung, còn ta vừa tùy hứng lại khó chiều, Gia Cát Diệp lựa chọn nàng cũng là điều bình thường, đúng không?”

Nguyên Đồng không cho là đúng nhìn nàng.”Hoán Thanh, ngươi thực nghĩ vậy sao?”

“Ông nói xem?”

Phương Hoán Thanh tuy vẫn mỉm cười, nhưng trong lòng lại cực kỳ đau xót, nàng tươi cười để giấu đi nỗi thất vọng mất mát của mình.

Nàng biết chuyện Nguyên Đồng nói rất có thể xảy ra, hơn nữa, chính nàng cũng không biết nếu Gia Cát Diệp chọn vợ, hắn có chọn nàng hay không? Nàng từng thương tổn hắn, mà hắn có lẽ sợ lại bị thương tổn…… Lã Oanh thì khác, cha ả có ân với Gia Cát Diệp, ký ức giữa ả và hắn đều rất tốt đẹp, chắc hắn cũng cho rằng Lã Oanh thích hợp hơn nàng đi?

Nàng cảm thấy mình không chút phần thắng.

Vì Gia Cát Diệp hạnh phúc, nàng phải bỏ đi sao? Gia Cát Diệp và Lã Oanh chung sống thực sẽ hạnh phúc sao? Nếu thực sự như thế, vậy nàng đi đâu tìm hạnh phúc của mình?

Tối 3 hôm sau, Phương Hoán Thanh đang cùng Quách đại nương ăn cơm thì bị Nguyên Đồng gọi đến phòng ăn.

“Nguyên đại thúc, Gia Cát Diệp tìm ta làm gì?” Nàng vừa đi vừa hỏi.

“Không phải công tử tìm ngươi, là Đại tiểu thư tìm ngươi.”

“Lã Oanh tìm ta?” Phương Hoán Thanh buồn bực trong lòng.

Mấy ngày nay nàng đã cố tránh Lã Oanh, cũng gắng không gặp Gia Cát Diệp, chẳng lẽ nàng làm vậy Lã Oanh còn chưa vừa lòng?

Đến phòng ăn, Phương Hoán Thanh thấy Lã Oanh và Gia Cát Diệp đang dùng cơm.

“Đại tiểu thư, tôi dẫn Hoán Thanh đến đây!”

“Hoán Thanh, ngồi xuống cùng ăn đi!” Lã Oanh cười đến rạng rỡ, niềm nở nói với Phương Hoán Thanh.

“Cám ơn ý tốt của Đại tiểu thư, ta cùng Quách đại nương cùng ăn là được rồi!” Phương Hoán Thanh lễ phép trả lời.

“Diệp đại ca, huynh mời cô ấy dùng cơm cùng chúng ta đi mà!” Lã Oanh nũng nịu nói với Gia Cát Diệp.

Lã Oanh cố ý nói cho nàng nghe đi?

Phương Hoán Thanh nhìn chằm chằm vẻ mặt Gia Cát Diệp, hắn tươi cười làm lòng nàng nổi lên lửa giận.

Gia Cát Diệp dịu dàng nói với Phương Hoán Thanh: “Cô cũng ngồi xuống cùng ăn đi!”

“Dạ.” Phương Hoán Thanh bình tĩnh ngồi xuống trước mặt 2 người.

Nàng không nghĩ Gia Cát Diệp dịu dàng là vì nàng, nàng cho rằng hắn như vậy là vì Lã Oanh.

“Ăn đi!” Gia Cát Diệp, trong cái nhìn chăm chú của 2 người, gắp 1 khối thịt gà cho vào bát Phương Hoán Thanh.

Hắn đang rất vui vẻ, bởi vì đây là lần đầu tiên, kể từ khi hắn biết Phương Hoán Thanh lâu như vậy đến nay, cùng nàng dùng bữa.

“Cám ơn.” Phương Hoán Thanh liếc nhìn Gia Cát Diệp rồi cầm đũa ăn.

Lã Oanh gắng giữ bình tĩnh, liếc chừng bọn họ.

“Hoán Thanh, cô ở đây có quen không?” Nàng ta mỉm cười nhìn nàng.

“Còn tạm.” Phương Hoán Thanh cố gắng không để lộ vẻ buồn bực.

Nàng cảm thấy Lã Oanh cố ý ra vẻ bà chủ ra oai với nàng, ra vẻ nàng mới là người quan trọng nhất với Gia Cát Diệp.

“Ta vừa nhắc đến cô với Diệp đại ca đó! Ta cảm thấy cô thực may mắn nha, tuy bây giờ không còn là tiểu thư, nhưng cô làm nha hoàn cũng rất thoải mái đúng không? Còn có thể để nô tài trong nhà mình đến giúp làm việc, đúng là chuyện lạ có thực mà! Nếu người ngoài biết chuyện này, ta nghĩ mọi người cũng sẽ tranh nhau đến đây làm nha hoàn, cô nói đúng không?” Lã Oanh tươi cười trên mặt mà lời nói chứa gai.

“Đại tiểu thư nói đúng vậy, ta ở đây thực thoải mái đâu! Nếu Đại tiểu thư thích, ngươi cũng có thể nói Diệp đại ca của ngươi cho làm nha hoàn a, như vậy là ngươi có thể tự nếm trải niềm vui được làm nha hoàn, không phải sao?” Vừa nói xong, Phương Hoán Thanh cười ngọt ngào với Gia Cát Diệp.

“Ha ha, nói chuyện với cô thật vui nha!” Nàng sẽ không trúng bẫy Hoán Thanh, người cao quý hiền lành như nàng, sao có thể tức giận trước mặt người mình âu yếm được? Ở trước mặt Diệp đại ca, nàng mãi mãi đều là người cao quý hiền lành nhất, đáng yêu nhất.

Lã Oanh thấy không thể dùng lời nói ra oai, liền đổi cách khác.

“Hoán Thanh, cô có thể đổi chén trà nóng cho ta không? Ta không thích uống trà nguội.” Lã Oanh lắc lắc chén trà.

“Được.” Phương Hoán Thanh tuy biết ả cố ý sai nàng làm việc, nhưng nàng không thể không làm, ai kêu nàng là nha hoàn của người ta đâu.

Vì thế, Phương Hoán Thanh vào bếp đổi ấm trà nóng, trở lại phòng ăn, nàng rót đầy chén của Lã Oanh.

“Đại tiểu thư, mời dùng trà.”

“Cám ơn.” Lã Oanh cầm chén trà, mới uống 1 ngụm liền đem chén thả rớt xuống đất.

“Oanh nhi, làm sao vậy?” Gia Cát Diệp vội cầm lấy tay nàng, “Bị phỏng sao? Sao muội bất cẩn thế?”

“Diệp đại ca, muội không sao.” Lã Oanh 2 mắt ươn ướt:”Là muội không cẩn thận, muội không biết trà nóng như vậy ‥‥“

Phương Hoán Thanh không chịu được. Ả ta rõ ràng đang diễn kịch, Gia Cát Diệp bình thường khôn khéo là vậy giờ lại nhìn không ra, còn đứng sát ả như vậy, tức chết nàng mà!

Phương Hoán Thanh tức giận nhìn Lã Oanh diễn tuồng.

“Là tự ngươi muốn uống trà nóng, lại không chịu thổi đã uống, không bị phỏng mới lạ……”

“Hoán Thanh, im miệng! Còn rảnh mà múa mép khua môi, sao không dọn dẹp sạch sẽ đi” Gia Cát Diệp trách móc Phương Hoán Thanh.

“Sao ngươi mắng ta?” Phương Hoán Thanh không thể tin nhìn Gia Cát Diệp, đâu phải nàng hại Lã Oanh bị phỏng.”Ngươi mù sao? Là tự nàng làm mình bị phỏng nha, đâu có chuyện gì dính dáng đến ta a? Cái chén do nàng làm rớt, ngươi đi mà gọi nàng dọn dẹp nha!” Nàng nén giận không được quát lớn với Gia Cát Diệp.

“Cô nói sao?”

Gia Cát Diệp và Phương Hoán Thanh đều tức giận, 2 người trừng mắt nhìn nhau. Đúng lúc này, Lã Oanh dịu dàng nói.

“Diệp đại ca, huynh đừng giận mà! Hoán Thanh nói không sai, là lỗi của muội, muội sẽ dọn……”

Phương Hoán Thanh lạnh lùng trừng Lã Oanh.”Ai cần ngươi lắm miệng! Ngươi cố ý ra vẻ tốt đẹp thiện lương để người khác chê cười ta chứ gì?”

“Hoán Thanh!” Gia Cát Diệp không nhịn được lớn tiếng với Phương Hoán Thanh: “Cô cố ý chọc ta giận phải không? Nếu vậy, cô đã thành công rồi, không muốn làm thì ra ngoài đi, tránh cho ta nhìn thấy cô lại nổi giận!” Không phải hắn cố ý, chỉ là giận Phương Hoán Thanh vô lễ mới nói nặng lời.

Phương Hoán Thanh tái nhợt mặt, nói qua kẽ răng cắn chặt: “Vậy nô tỳ đi thu dọn, nô tỳ biết rất rõ bổn phận mình, không dám quấy rầy công tử cùng đại tiểu thư dùng cơm, nô tỳ thu dọn xong sẽ đi ngay.”

Nàng cố nén nước mắt, dùng tốc độ nhanh nhất dọn dẹp các mảnh vỡ, sau đó nhanh chóng rời đi phòng ăn.

Gia

Trang: [<] 1, 14, 15, [16] ,17

Like để ủng hộ YenBai.Mobi:

Từ Khoá:
4 5 6 7 8 9 10 11 12 14 16 20 21 22 23 24 25 26 28 30 31 32 33 34 35 36 37
DMCA.com Protection Status
U-ONC-STAT