watch sexy videos at nza-vids!
*
Wap Tai Game, Phim di động
Tải Game Miễn Phí, Đọc truyện hay
* | Game Online | Game Offline | Phim Cho Điện Thoại | Truyện Hay | GiftCode | Game Android
» Bầu Cua Online - Đổi Thẻ Điện Thoại
» Avatar Online - Ngôi Nhà Hạnh Phúc
» Mobi Army 2 Online - Game Tựa Gunny
» Phong Vân Truyền Kỳ - Công Thành Chiến
» IWIN Online - Game cờ bạc số 1
» Ngôi Làng Của Gió Nông Trại Cho Java Android IOS
» GoPet 1.3.3 - Hội Thú Chiến
» ANDROID STORE - Là kho lưu trữ các ựng dụng phổ biến và hoàn toàn miễn phí trên Android vượt trội hơn cả CHplay.

[QC] Fakesmspro.cf - Trang Fake sms, Gửi tin nhắn giả mạo

LAZADA - Mua Sắm Online
Mua sắm trực tuyến với giá rẻ nhất tại Lazada
tai Tải Về Máy

Game Mobile đẳng cấp cho dế yêu

Game Online / Game Offline / Ứng dụng
- Đăng Ngày: 22:16 - 19/06/2015
- Đăng Bởi: Nguyễn Quân
- Lượt Xem: 1895 Lượt

Tác Giả: YenBai.Mobi

Em hiện đang là du học sinh tại Malaysia, nói ra thì xấu hổ nhưng đi học rồi mới thấy nước bạn còn tốt hơn nước mình rất nhiều. Malay là vương quốc của đạo hồi và có cả của đạo phật vì phần đông dân số Malay có gốc gác với Tàu Khựa và tàu khựa thì thiếu gì các trò ma quỷ.
Đâu cũng vậy, có thờ có thiêng có kiêng có lành, đất có thổ công thì sông có hà bá, thánh thần ma quỷ tuồng như nơi nào cũng vẩn vương và cái cách mà họ trêu ghẹo hay thậm chí là ám hại con người cũng khác nhau.

LỜI NÓI ĐẦU

Em viết post này, không phải với mục đích dọa các mem trong 4rum mà thực tình em rất thích thú với những bí ẩn về tâm linh và cũng vì nó mà rất thích đi tìm hiểu hay nghe kể lại từ những người đã từng gặp hay trải qua tận mắt chứng kiến. Phần đông họ đều còn sống, người trẻ cũng tầm 35 còn người già nhất có lẽ là ông em 82 tuổi và cụ em năm nay đã ngót 96.
Họ như những nhân chứng sống còn lại của quãng đời dài đẵng vẩn chút đâu đó ẩn hiện của ma quỉ hay thần thánh. Đợt gần đây, hội sinh viên Việt Nam bên đây có gặp một số chuyện kì quái xảy ra ngay nơi họ ở, em có dịp được qua chơi nhưng chưa gặp tận mặt vì cũng đúng lúc họ – 3 người cùng một lúc chuyển nhà.

Căn hộ nằm tại một khu dân cư được qui hoạch theo chuẩn nhà cao tầng cho sinh viên học sinh thuê( Ở Malay qui hoạch rất rõ ràng, không lộn xộn như ở mình đâu) Phòng rộng chừng 50m2 chia ra bởi một bức tường mỏng, trên là tầng 2 có ban công hướng ra đường. Đập vào mắt em đầu tiên là chằng chịt bùa dán trước của, đủ hình đủ dạng, màu sắc được viết bằng cả tiếng Trung, tiếng Thái và cả tiếng Malay cổ. Lúc mới đặt chân vào nhà vào nhà, cảm giác trong nhà rõ ràng lạnh hơn ở ngoài nhiều lại thêm phần mờ mờ không biết là do sương hay khói thuốc mà lúc đó tất cả mọi người cùng đi học về ( vì bọn em cùng học một trường)

Trong nhà có bức tranh dựng ngay trên ghế bành nằm ở phòng ngoài đối diện cái tivi, bất giác thấy lạ vì để vậy thì làm sao coi được tivi em mới hỏi. Bức tranh cổ, vành bằng gỗ sơn mạ vàng đã tróc từng mảng hơi xám xám, lộ ra cái lõi bị mối ăn qua lớp vảy. Ở chính giữa bức tranh có hình cánh tay với bàn tay ấn ra ngoài trên nền đen kịt. Trong bức tranh có hình con mắt và trong con mắt có hình một cái miệng mà phải chú ý mãi em mới nhận ra. Thoạt nhìn bức tranh trong cái không khí lạnh lạnh ấy, có cảm giác ngột ngạt như ai đó bị nhốt trong tranh, tuồng như vồ ra và định tóm cổ mình, nghĩ đến thế, em quay mặt ra hướng khác và nghe các ông bạn trả lời.
” Cái bức tranh này, hồi các anh chuyển đến thì cùng một lúc 6 người trong nhà này chuyển ra, trong đấy có người Malay, Trung QUốc, Ấn Độ và cả người Kenya, họ đến khác ngày nhưng chuyển ra cùng ngày, hỏi không nói lí do, còn bức tranh thì dựng ở góc phòng tự bao giờ, sau mới chuyển qua phòng ông P…”

Đợt gần đây, có lẽ là 5 ngày trước, hàng xóm đối diện bên kia đường có kể lại với một trong 3 người rằng lúc cả nhà không có ai, trong nhà có khói bốc ra dạng như bị cháy và nhìn vào bên trong thì thấy đen kịt. Hôm đó mọi người hốt hoảng lấy xe ra về, bỏ cả buổi học trên lớp mặc dù đã gần cuối kì vì trong nhà còn biết cơ man là đồ đạc. Khi về đến nhà thì không thấy cháy hay khói, nhưng điều kinh hãi là trên bàn học của ông P, phòng của người giữ bức tranh lúc trước, có điếu thuốc đã tàn, xung quanh tàn thuốc rơi vương vãi, bụi phủ nhưng không thấy có vết chân hay vết ngồi xung quanh. Điếu thuốc không để nằm ngang, mà dựng đứng và dường như mới chỉ hút được một ít. Đấy cũng là cái hôm mà mọi chuyện bắt đầu xảy ra, kì bí, ghê rợn và có phần liên quan tới cái bức tranh kia lúc đó vẫn còn trong góc phòng của ông P, hướng vào tường, lầm lũi rờn rợn…

( Còn tiếp )

Bị mẹ bắt skype =.= Với cả đang ốm nên tiến độ chậm + cuối kì rồi, em sẽ cố dành thời gian rảnh để viết cho các bác nghe, ai chưa tin vào truyện ma quỉ thì em khuyên là nên tìm hiểu để phòng tránh, vì biết đâu đấy mình lại là nạn nhân mà mình không biết. Ví như bạn em đi học ở Ấn Độ, bên đó thờ đạo Atula – một loại đạo thứ 4 trong 3 cõi Tiên – Quỉ – Nhân. Sức mạnh vô biên nhưng là nửa quỉ nửa thần và bạn em đã mất 3 tháng để điều trị căn bệnh mà người ta gán cho là hoang tưởng, hay ảo tưởng vì cứ đêm đến nó lại khóc và nói lảm nhảm tiếng Ấn ở ban thờ Atula của lão Ấn Độ chủ nhà…

Tiếp phần một còn kể dở dang:
Và em cũng xin nói thật rằng em rất ngại khi viết chuyện này, vì em là newbie tỉ lệ ăn gạch đá rất cao và tỉ lệ lên nóc tủ bởi võ công của các thím cũng tương đối. Em không muốn bị quăng tạ hay xả đạn, nếu góp ý thì hãy có văn hóa, hay chat hoặc email riêng cho em rảnh em sẽ trả lời mọi người. Truyện em viết sẽ dài mong đừng có chuyện gì ngắt quãng.

Phần 1: Đạo Hồi.

Ông P kể lại với nét mặt rầu rĩ, có phần mệt mỏi và sợ sệt, đôi khi hơi nhếch mếp cười khi em trêu đùa. Sau khi dọn cái đống tàn thuốc và điếu thuốc kia đi, ông sinh ra nghi ngờ 2 thằng bạn và nghi ngờ cả hàng xóm vì ma quỉ sống cả đời không gặp thì chắc chả ai tin. Đêm hôm đấy, không ai nấu cơm và cả 3 cùng đi ăn ngoài, ông P có hỏi 2 người còn lại là L và D về chuyện kia nhưng cả 2 đều trối và có cùng suy nghĩ như ông P về sự nghi ngờ. Ăn xong xuôi thì về, đoạn ông cách nhà tầm 20m ông L giật mình thấy cửa phòng của ông hướng ra đường bỗng mở toang mà bình thường thì chả bao giờ ông mở ra, phần vì ghét bị nhìn trộm, phần vì lắm bụi, có 2 ô cửa nhỏ bên trên mở ra để lấy không khí còn cái cửa đó đóng 24/24. Theo phản xạ , lại có chút võ trong người, ông L lao lên vội vàng mở cửa, chạy bặt vào phòng thì không có ai, nhà cũng chả có gì khác. 2 ông còn lại trêu bảo ông L thần hồn nát thần tính, quên không đóng vì chắc nghĩ lúc nhà có thuốc lá mở ra để mất mùi. Ông L chỉ lắc đầu và chối đây đẩy.
Đoạn ai về phòng người đấy, vào phòng đóng của, ông P nằm ngả ra giường đinh ninh ngủ sớm mai dậy làm bài. Quay người sang phía góc phòng thì ông giật mình vì bức tranh nằm ở góc tường giờ đã biến mất! Đang đoạn giật mình chưa hết thì nghe tiếng ông L hét lên phía trên lầu. 2 anh em tá hỏa chạy lên thì thấy ông L đứng trước cửa nhà vệ sinh, tay chỉ vào trong, mặt tái mét mồm giật giật không nói được câu gì. Bức tranh từ phòng ông Phương đã chuyển lên nhà vệ sinh từ khi nào, vẫn góc tường hướng cũ, nhưng quay mặt ra ngoài cửa, vẫn cái bàn tay đấy, ông L bảo lúc vào trong phòng, quen thói nên không bật điện cứ để kệ, nhưng cái cảm giác lạnh thấu lưng như có ai đang nhìn mình làm ông thấy bất an. Bật điện, thấy bức tranh trong góc, nó bỗng trở nên kinh dị hơn bao giờ hết cảm giác ngột ngạt khó thở làm ông L hét toáng lên, nhảy ra ngoài cửa và đứng đấy nhìn vào…

Ông L tôi hôm đấy cũng hãi, ngủ phòng ông D, còn ông P thì kệ, không có bức tranh cũng chả sao, cả ba cùng bảo là, có thằng nào vào nhà chuyển bức tranh đi, lần sau đi đâu đóng cửa cẩn thận là không sao.
Bặt đi một hôm, tối 3 hôm trước ông P ngủ mơ thấy có một người quay lưng lại, có con mắt to chính sau gáy, bên trong có hình cái miệng đen ngòm, đoạn nó cười làm ông P giật bắn mình trở dậy, cái toilet trên tầng 2 giờ chả ai dùng nữa, một mình ông L giờ cũng ngủ phòng ông D và dùng luôn WC tầng 1 rồi. Cửa sổ của ông P hướng ra đằng sau nhà, là khoảng sân trống cách giữa hay khu tập thể. Của chung, không ai dọn, cỏ mọc um tùm cao đến ngực chỉ chừa lại phân nửa cái cửa sổ nhìn ra thấy cửa sổ nhà bên cạnh tối mịt, tĩnh mịch. 3 giờ đên thức giấc, ông P bảo thấy rợn rợn, cái cảm giác nhà lạnh lạnh bỗng xuất hiện, mà ở Malay nhiệt độ ban đêm thấp cũng chỉ là ~ 30* chứ đừng nói lạnh lạnh như cảm nhận 18 ~ 21 độ. Chùm chăn cố nhắm mắt được một lát thì nghe phía cạnh bàn học có tiếng kẹt kẹt như tiếng sắt cọ vào tường. Ông P học kĩ sư công trình ( a ki tếch trờ ), thước sắt treo ở tường vô số, nhưng nếu ai từng sử dụng rồi thì sẽ biết, rất khó để tạo ra tiếng khi chiếc thước sắt vẫn treo ở đó và nó dính chặt vào tường bằng mặt sau, đung đưa còn khó, huống hồ giờ nó bỗng kêu kẹt kẹt, nhưng lắc lư và cọ vào tường thành tiếng kẹt kẹt rít lên ghê rợn. Cái thứ tiếng đấy lát to dần to dần,cảm tưởng như ai đã nhấc cái thước ra và dùng nó cạo liên hồi vào tường, thậm chí là đập vào nghe tiếng phạp phạp võ mồn một. Ông P sợ quá, bật dậy thì đúng lúc đấy trên cửa đoạn cửa kính dư ra, ông thấy rõ hình bàn tay áp vào đấy với con mắt, nhìn ông, nhưng tối đen không thấy miệng. Chỉ đến thế ông P cuống cuồng bỏ chạy qua phòng ông D đập cửa túi bụi, lát thì 2 ông ra mở cửa. Ngồi chừng 15 phút kể lại chả ai tin, ông P cũng chả ngủ nữa, bật máy tính của ông D chơi, để đấy cái phòng còn mở cửa, mà ông L bảo lúc qua xem, có cảm giác như cái nhà xác bên trong lạnh, phả ra bên ngoài cái cảm giác rợn rợn da người…

Từ hôm đó các thanh niên Việt Nam của nhà ta nảy sinh ý định chuyển nhà khẩn cấp =))
Nhưng chưa chuyển vội vì còn thủ tục và chưa tin, vẫn ở lại cho đến cái ngày mà em qua, và 3 người cùng với đống đồ suốt 4 tháng ở đó chuyển ra ngoài…

Sáng hôm sau, tức 2 hôm trước khi chuyển nhà, cả 3 vẫn chưa đi đăng kí chuyển nhà, sinh hoạt vẫn bình thường. Chỉ trừ cái phòng vệ sinh tầng 2 là đóng bặt lại chả ai dám dùng.

Trang: [1] ,2,3 ,8 [>]

Like để ủng hộ YenBai.Mobi:

Từ Khoá:
4 5 6 7 8 9 10 11 12 14 16 20 21 22 23 24 25 26 28 30 31 32 33 34 35 36 37
DMCA.com Protection Status
U-ONC-STAT