watch sexy videos at nza-vids!
*
Wap Tai Game, Phim di động
Tải Game Miễn Phí, Đọc truyện hay
* | Game Online | Game Offline | Phim Cho Điện Thoại | Truyện Hay | GiftCode | Game Android
» Bầu Cua Online - Đổi Thẻ Điện Thoại
» Avatar Online - Ngôi Nhà Hạnh Phúc
» Mobi Army 2 Online - Game Tựa Gunny
» Phong Vân Truyền Kỳ - Công Thành Chiến
» IWIN Online - Game cờ bạc số 1
» Ngôi Làng Của Gió Nông Trại Cho Java Android IOS
» GoPet 1.3.3 - Hội Thú Chiến
» ANDROID STORE - Là kho lưu trữ các ựng dụng phổ biến và hoàn toàn miễn phí trên Android vượt trội hơn cả CHplay.

[QC] Fakesmspro.cf - Trang Fake sms, Gửi tin nhắn giả mạo

SUB - ZALO - HÌNH NỀN ĐIỆN THOẠI
Hình nền đẹp nhất cho điện thoại Android
tai Tải Về Máy

Game Mobile đẳng cấp cho dế yêu

Game Online / Game Offline / Ứng dụng
- Đăng Ngày: 07:42 - 17/06/2015
- Đăng Bởi: Nguyễn Quân
- Lượt Xem: 7692 Lượt

Yến nhìn ra sau lưng, ba tên nọ đứng chặn ngay cửa dường như biết rằng cô nàng tinh ranh này sẽ tìm cách bỏ trốn.

“ Đừng lo, chúng sẽ không làm gì mày đâu. Nào, bây giờ nói vào vấn đề chính. Hôm nay mày sẽ trả tụi tao bao nhiêu tiền đây?” – Trần đại ca nhìn cô gái đang e dè trước đám du côn, hất cằm hỏi.

Yến Phi bước chậm chạp, vừa đi vừa nhìn bọn đàn em của tên Trần đại ca ở hai bên, rồi đưa mắt sang hắn:

“ A ha ha, tại em không biết là các anh đến sớm như vậy nên vẫn chưa chuẩn bị gì cả! ”

Trần đại ca rút điếu thuốc ra, châm lửa rồi đưa thuốc lên môi, hít sâu một hơi:

“ Tao biết mày sẽ nói như vậy! Hôm nay tao rất bực bội và không muốn day dưa với đứa cứng đầu như mày! Tay tao ngứa lắm đang muốn đập đứa nào đó cho hả dạ đây! Mày không muốn là đứa bị đập chứ? ”

Yến Phi bắt đầu lo lắng thật sự khi nghe vậy. Nó cố suy nghĩ để tìm cách thoát thân.
“ Thế nào, tao hỏi lần cuối, có bao nhiêu tiền? Mau đưa ra đây, lẹ lên! ”

Im lặng trong chốc lát, Yến Phi bảo:

“ Em đã nói rồi, em vẫn chưa chuẩn bị tiền. Nếu tuần sau các anh đến thì em hứa sẽ trả đủ! ”

Trần đại ca thả rơi điếu thuốc, lấy chân chà chà cái thứ chỉ còn là đốm lửa nhỏ kia:

“ Nghĩa là hôm nay mày không có tiền? ”

“ Vâng… không có đồng nào cả.” – Yến Phi vừa nói vừa xoay người, cố giấu cái túi đang đeo
trên vai ra sau lưng – “ Cả trong túi cũng không có tiền! ”

Thấy dáng vẻ ấp úng của cô gái, Trần đại ca rờ cằm, mắt nheo lại:

“ Mày đang muốn giấu gì sao, cái túi trên vai mày đấy? ”

“ Dạ, đâu có… chẳng giấu gì cả.” – Yến Phi đảo mắt.

Đúng lúc, một tên đứng gần đó liền la lên:

“ Chắc nó giấu tiền trong túi đấy đại ca!”

“ Mày có im không hả?” – Trần đại ca quắt mắt sang tên đàn em – “ Tao đâu có ngu, tao biết nó giấu tiền chứ! ”

Xong, hắn chuyển hướng nhìn trở lại Yến Phi đồng thời giơ tay ra:

“ Đưa tiền đây! Mau! ”

“ Đã nói là em không có tiền.” – Yến Phi giấu hẳn chiếc túi ra sau.

Trước thái độ ngoan cố của con nợ, Trần đại ca hạ tay xuống, cười nhếch mép:

“ Mày là đứa cứng đầu nhất tao từng thấy. Đại Bàng, Chuột Nhắt, Mặt Ngựa! ”

“ Đại ca, tên em là Max ‘Nhựa’ chứ không phải Mặt Ngựa!- Tên Max nói vẻ khó chịu.

“ Rồi, rồi tao quên, Max ‘Nhựa’, được chưa? Nào, ba tụi bây lấy cái túi cho tao! ”

“ Dạ, đại ca!” – Ba tên đàn em đồng thanh rồi tiến lại gần Yến Phi.

Hiển nhiên đối diện, Yến Phi bắt đầu bước lùi ra sau:

“ Này, làm gì vậy?… Đã bảo trong túi không có tiền! ”

“ Hà hà giấu kỹ thế thì nhất định là tiền nhiều đây!” – Đại Bàng khoái chí.

Hắn vừa dứt lời, cả ba liền nhảy bổ vào. Hai tên giữ tay Yến Phi, tên còn lại cố gỡ lấy cái túi trên vai nó. Yến Phi vùng vẫy nhưng không thể chống lại ba tên cao to này. Cuối cùng chiếc túi bị giật lấy một cách thô bạo. Không những thế chúng còn đẩy cô gái ngã nhào xuống đất.

Vài phút sau, Trần đại ca đón lấy chiếc túi từ tên đàn em, hả hê:

“ Để xem hôm nay mày có bao nhiêu tiền.”

Sáu tên đàn em thấy gã đại ca kéo banh khoá kéo của chiếc túi thì liền lại gần xem. Đôi mắt chúng hau háu dõi theo hành động dốc ngược túi từ hắn.
Cơ hội đã đến, Yến Phi lập tức đứng lên, nhanh chân chuồn lẹ.

Khi đó, Trần đại ca lẫn sáu tên đàn em méo mặt khi trong túi chẳng có gì ngoài mấy thứ linh tinh. Chợt tên Chuột Nhắc hét lên:

“ Đại ca, con nhỏ đó biến đi đằng nào rồi! ”

“ Cái gì? Haizzzz… cái đám đần độn tụi mày, thấy tiền là ham hố bu hết lại đây để nó thoát!” – Trần đại ca giơ tay vò đầu – “ Trời ạ, sao trên đời lại có một đứa con gái tinh ranh thế nhỉ, bị mắc lừa con nhỏ đó nữa rồi! Ối, ối… máu dồn lên não mất thôi! Tụi bây còn đứng đực ra à, không mau đuổi theo! ”

Đám đàn em nháo nhào chạy ra khỏi sân nhà. Còn Trần đại ca thì ném mạnh chiếc túi xuống đất, gào lên vì điên tiết.
Yến Phi chạy gấp gáp xuống con dốc, ra ngoài đường và cứ cắm đầu chạy dù không biết nên đi đâu. Chẳng sao, miễn thoát khỏi tay bọn cho vay là được. Yến Phi tức tốc lao vào một con đường nhỏ rồi dừng lại thở mệt nhọc. Mồ hôi ra ướt cả áo dù lúc này trời đang rất lạnh. Nó lấy tay vuốt vuốt ngực cho cơn thở dốc dịu hẳn. Vài giây sau, khi đã đỡ mệt, Yến Phi đưa mắt nhìn ra ngoài, con đường vắng hoe không bóng người.

“ Phù, may quá, chúng không đuổi theo kịp.” – Yến Phi lau mồ hôi trên trán – “ Tối nay có lẽ không về nhà được rồi, hay là đến chỗ Tiểu Song ngủ nhờ một đêm vậy, quyết định như thế!”

Đứng một hồi lâu, Yến Phi quay gót bước đi. Đột nhiên, nó khựng lại, đôi mắt mở to bần thần khi thấy tên Trần đại ca xuất hiện. Trong màn đen của đêm tối, nụ cười trên môi hắn trông thật đáng sợ. Yến Phi lập tức xoay người định chạy đến cuối đường tẩu thoát nhưng sáu tên đàn em đã đứng đó tự bao giờ. Lần này cô gái họ Yến không còn đường lui.

Thế là, Yến Phi bị hai nhóm dồn vào giữa con đường hẹp.

“ Hết đường rồi bé con!” – Trần đại ca cất giọng ghê rợn.

“ Gan thật dám gạt đại ca cơ đấy.” – Max ‘Nhựa’ cười khặc khặc.

“ Mày có thể im mồm không? Mày làm tao rối trí… hiểu chứ? ”

Tên Max bị quát liền im re. Tiếp, Trần đại ca hướng mắt về phía Yến Phi:

“ Mày lại lừa tao nữa rồi, con nhỏ đáng ghét! ”

Yến Phi đảo mắt liên tục, không biết phải làm gì trong tình huống tồi tệ này. Đúng lúc, Trần đại ca hô lớn, ra lệnh:

“ Tụi bây bắt nó cho tao! ”

Yến Phi nhìn phía trước rồi nhìn ra sau, mấy tên đang tiến lại gần. Quýnh quáng quá nó liền
lăn đùng ra, giả vờ bất tỉnh.

“ Đại ca, nó xỉu rồi!”

“ Xỉu à? Hà, chiêu này xưa rồi em! Tụi bây cứ bế nó dậy, tao có cách làm cho nó phải tỉnh.” – Trần đại ca ra dấu.

Đám côn đồ lôi Yến Phi đang giả vờ ngất vào một ngôi nhà ổ chuột cuối con đường. Ở đấy có cái hồ nước nhỏ, thứ mà tên đại ca họ Trần cần.

Ào! Trần đại ca dội nước vào mặt Yến Phi. Bị sặc nước, nó liền ngồi dậy ho sặc sụa:

“ Này! Anh không biết là tạt nước vào mặt người khác là bất lịch sự lắm sao? ”

“ Còn mày, có biết gạt một người lớn tuổi hơn mình là bất lịch sự lắm không? ” – Trần đại ca cố tình ‘bẻ’ lại lời cô gái.

Yến Phi lau lau mặt, quay đi lè lưỡi.

“ Con kia!” – Trần đại ca chợt rít lên – “ Mày không đưa tiền hôm nay cho tao phải không? ”

“ Thì em đã bảo là tại anh đến sớm quá nên em chưa có tiền.” – Yến Phi vẫn ‘ngoan cố’ không chịu đưa.

Nghe thế, Trần đại ca thở dài, lắc đầu:

“ Thôi được… Max ‘Nhựa’ và Đại Bàng, hai đứa bây kéo con nhỏ tinh ranh này lại bên kia, lấy hai bàn tay nó để lên trên chiếc bàn gỗ ở đó! ”

Hai tên đàn em gật đầu. Yến Phi còn chưa hiểu tên đại ca định làm gì mình thì đã bị kéo thốc dậy. Max ‘Nhựa’ và Đại Bàng lôi Yến Phi đến chiếc bàn gỗ rồi chúng, mỗi tên cầm lấy bàn tay của nó đặt mạnh lên đó.

“ Các… các anh định làm gì vậy?” – Yến Phi, dường như hơi sợ, hỏi gấp.

Trần đại ca từ từ tiến đến, đồng thời rút trong áo ra một con dao sắc lạnh… Khi vừa thấy cái thứ kim loại trắng dã đó thì Yến Phi biết rằng sắp có chuyện khủng khiếp xảy ra với mình.

“ Nếu hôm nay mày không có tiền đưa bọn tao, thì tao sẽ lấy một thứ khác ở mày!” – Trần đại ca cười nham nhở.

Yến Phi nuốt nước bọt, họng khô dần:

“ Lấy thứ khác… là thứ gì? ”
“ Là mười ngón tay của mày!!! ”

Yến Phi hét lên, văng miểng đầy mặt Đại Bàng:

“ Cái gìiiii… mười…mười….mười… ngón tay á? Này… đừng đùa như vậy chứ! ”

“ Tao không bao giờ biết đùa, phải không tụi bây?” – Trần đại ca quay qua hỏi bọn đàn em.

“ Vâng, đại ca không biết đùa!” – Sáu cái miệng đồng thanh cất lên y như hát quốc ca tập thể.

Yến Phi thấy sợ, mồ hôi bắt đầu tuôn ra:

“ Này… ngón tay mà cắt đi rồi thì… không mọc lại được đâu!”

“ Biết, nhưng tao đâu có cắt tay tao đâu mà lo há há há!” – Trần đại ca cười hú vẻ khoái chí.

“ Ha ha ha, vui quá!” – Sáu tên đàn em cười theo.

“ Im đi, điên à?” – Trần đại ca đột ngột quát to.

Tất cả những đứa nọ lập tức im như thóc. Trở về vấn đề hiện tại, Trần đại ca lại nhìn chằm chằm Yến Phi:

“ Không nói nhiều nữa, Max cầm lấy dao và cắt ngón tay nó cho tao! ”

Tên Max đón lấy, săm soi lưỡi dao sắc bén. Quan sát dáng vẻ ra điều thích thú của tên côn đồ, Yến Phi liền cất tiếng, cố để giọng đừng run:

“ Anh Mặt Ngựa đẹp trai ơi, anh là người tốt nên đừng làm thế.”

Max ‘Nhựa’ liếc mắt sang cô gái, hơi thở rít qua hai kẽ răng:

“ Haizzzzz…. Đã bảo tên người ta là Max ‘Nhựa’! ”

“ Mày thôi lải nhải cái tên trời đánh của mày đi, Max! Cắt tay nó mau lên!” – Trần đại ca mất kiên nhẫn, quát to.

“ Dạ! ” – Tên Max hô khí thế rồi ‘từ tốn’ đặt lưỡi dao lên mấy ngón tay của Yến Phi trong khi nó cố hết sức vùng vẫy.

Rồi khi Max ‘Nhựa’ sắp ấn dao xuống thì…

“ Hu hu hu hu… trời ơi… bố mẹ ơi con khổ quá! – Yến Phi bỗng khóc rống lên làm mấy tên nọ giật cả mình.

Tiếng khóc la giả vờ của Yến Phi vang lớn kinh khủng.

“ Hừ

Trang: [<] 1, [2] ,3,4 ,68 [>]

Like để ủng hộ YenBai.Mobi:

Từ Khoá:
4 5 6 7 8 9 10 11 12 14 16 20 21 22 23 24 25 26 28 30 31 32 33 34 35 36 37
DMCA.com Protection Status
U-ONC-STAT