watch sexy videos at nza-vids!
*
Wap Tai Game, Phim di động
Tải Game Miễn Phí, Đọc truyện hay
* | Game Online | Game Offline | Phim Cho Điện Thoại | Truyện Hay | GiftCode | Game Android
» Bầu Cua Online - Đổi Thẻ Điện Thoại
» Avatar Online - Ngôi Nhà Hạnh Phúc
» Mobi Army 2 Online - Game Tựa Gunny
» Phong Vân Truyền Kỳ - Công Thành Chiến
» IWIN Online - Game cờ bạc số 1
» Ngôi Làng Của Gió Nông Trại Cho Java Android IOS
» GoPet 1.3.3 - Hội Thú Chiến
» ANDROID STORE - Là kho lưu trữ các ựng dụng phổ biến và hoàn toàn miễn phí trên Android vượt trội hơn cả CHplay.

[QC] Fakesmspro.cf - Trang Fake sms, Gửi tin nhắn giả mạo

NPLAY – TIẾN LÊN, XÌ TỐ
TIẾN LÊN, MẬU BINH, XÌ TỐ, BÀI CÀO, BẦU CUA, XÌ DÁCH, PHỎM
tai Tải Về Máy

Game Mobile đẳng cấp cho dế yêu

Game Online / Game Offline / Ứng dụng
- Đăng Ngày: 22:14 - 30/06/2015
- Đăng Bởi: Nguyễn Quân
- Lượt Xem: 3742 Lượt

Nguyên đã kết thúc, đường ai nấy đi- Vẫn thái độ ngông cuồng Long trả lời.
– Tôi.đã.nói.chuyện.với.mẹ.anh, cô Lan!!!- Dương gằn từng chữ.
Như bị đánh vào điểm yếu cái giọng ngông cuồng của Long nghiêm túc lại:
– Em cho anh thời gian và địa điểm???
– 8 giờ tối tại quán nước X gần bờ hồ nhé
– OK!!!
8 giờ tối
Dương bước vào quán nước X đã thấy Long ngồi ở đó, Long chọn nơi gần với bờ hồ nhất, từ đây có thể quan sát được hầu hết khung cảnh của hồ, không khí thoáng mát.
– Chào anh, anh đợi tôi lâu chưa- Dương kéo ghế ngồi xuống đối diện Long.
– Tôi vừa mới tới thôi – Vẻ mặt nghiêm túc của Long làm cho Dương thấy hơi lo sợ, vì hằng ngày anh ta luôn tươi cười trêu đùa cô
Khi bồi bàn vừa đến hỏi khách trở vào lại thì Long đã nói:
– Cô muốn gì ở tôi???- Long vào thẳng vấn đề.
– Tôi không muốn gì cả chỉ muốn anh ngừng ngay cái trò điên rồ này lại thôi- Dương nhún vai.
– Cô đã nói gì với mẹ tôi và mẹ tôi đã kể những gì cho cô biết rồi- Long tiếp tục hỏi.
– Tất cả- Dương bình thản trả lời.. có vẻ người đang nắm cán dao là Dương thay cho mọi ngày là Long.
Long không hỏi gì nữa kéo ghế tính đi về thì Dương đúng dậy nói:
– Anh làm vậy không làm cho Thanh Thanh…….”
Bốp… âm thanh vang lên cắt ngang câu nói của Dương lại
– Cô không có tư cách nhắc đến cô ấy- Dương lãnh trọn cái tát của Long
Bốp.. âm thanh đó vang lên lần thứ hai…Nhưng
.
Cái tát này không phải cái tát thứ hai của Long vào Dương mà là ngược lại
– Dám đánh tôi à, anh tưởng anh là ai chứ, anh thử nghĩ xem anh làm vậy sẽ làm cô ấy vui thì sao, đổi lại anh mang lại cho vô số người sự đau buồn như thế. Tôi thầm nghĩ cô ấy đang khóc thương cho anh thì đúng hơn, chào anh- Dứt câu nói Dương quay mặt đi thẳng để lại Long sự ngỡ ngàng
Bóng Dương khuất xa dần Long vẩn đứng đó tự cười với chính bản thân mình, nhiều lúc anh cũng tự hỏi ở phương trời kia cô ấy đang vui hay đang buồn nữa. Một giọt nước mắt chợt rơi xuống lòng bàn tay của Long nóng hổi, anh đang khóc sao, khóc vì cái tát của Dương hay anh đang nhớ về người ấy, lòng anh thật sự rất rối bời.
Chương 4: Anh sẽ bảo vệ em
7h30
Một hộp quà lại được gửi đến cho Dương. Xung quanh không có ai nên cô tính ném nó vào thùng rác nhưng lại lưỡng lự mở ra xem thì thấy có một tờ giấy
“Xin lỗi Dương hôm qua gửi cho Dương món quà mà mình… quên bỏ vào. Hihihi, hôm nay mình gửi lại cho cậu. Mình gặp nhau được không? Nếu được, tối nay 6h tại quán Y nhé. Không gặp không về.”
Dương nhìn vào hộp thì thấy bên trong đó có một cái móc điện thoại có hình bông hoa hướng dương cười. Loài hoa mà cô rất thích. Cô cười cất món quà vào trong túi xách.
Hôm nay, nhìn Nguyên tươi cười lên hẳn. Không còn vẻ buồn rầu khi chia tay với Long nữa, Nhìn kỹ lại thì sau khi chia tay Long, Nguyên có thói quen chăm sóc sắc đẹp cao hơn thì phải. Nguyên trang điểm nhẹ nhàng, mặc chiếc áo thun trắng quần Jean rất hợp với dáng cô ấy lúc này. Không ít các chàng trai tiếp cận với Nguyên nhưng hình như cô ấy vẩn chưa thể chấp nhận việc một người nữa bước vào trái tim mình hay cô ấy muốn che đây một nỗi buồn sâu thẳm.
Dương đang ngồi học thì điện thoại nhận được tin nhắn:
– “Hôm nay tôi muốn gặp cô, 6h tại chổ củ nhé Tình Hợp Tan.”
TÌNH HỢP TAN
Đúng như bản chất con người anh ta. Tình hợp nhanh rồi tan cũng nhanh.
– “Hôm nay tôi bận rồi, với lại tôi không có gì muốn nói với anh cả.”
– “Không gặp không về, Tình Hợp Tan”.- Tít… tít… tin nhắn được gửi lại với tốc độ cao cứ như anh ta chuẩn bị sẳn rồi ấy
Dương vừa xem xong cất ngay điện thoại vào trong túi xách không thèm trả lời chỉ lầm bầm “Đồ thần kinh.”
6h tối tại quán Y
– Là cậu à? Sao cậu biết mình ở đây mà tới thế? Tớ nhớ cậu chết đi được .- Dương vui mừng gặp lại người quen.
– Tớ mới thi đậu, nhập học được một tuần rồi.- Cái giọng Hà Nội của Nhật không thể lẫn vào đâu được. Nhớ thời gian trước đây gia đình Nhật và gia đình Dương rất thân thiết với nhau. Sau khi bố Nhật chuyển công tác ra Hà Nội thì cả nhà chuyển theo. Từ đó đến giờ mất tin tức về Nhật. Bây giờ gặp lại thật quá bất ngờ.
– Sao cậu biết được tớ học trường này thế?- Dương tươi cười nói với Nhật.
– Làm sao mà không nhận ra được chứ? Cái bản tính hung hăng của cậu trước nay không hề thay đổi. Học sinh mới ai mà không nghe cái danh Dương sát thủ chứ? Hahahaha – Vừa nói Nhật vừa cười to.
Vẫn là nụ cười ấy. Mỗi lần cười đều lộ rỏ lúm đồng tiền, mắt híp cả lại, nhìn Nhật quả thật rất là…….baby.
Cuộc trò chuyện giữa hai người bạn thân hết sức vui nHộn và sôi nổi khiến Dương quên mất có một người đang chờ cô tới.
Tại quán X, Long gọi một chút rượu ngồi thả hồn theo tiếng nhạc “Ngày tháng yêu anh, ngày tháng bên anh, cũng đã qua rồi chỉ còn lại nỗi nhớ. Vì em đã dại khờ để mất anh… “
– Anh cũng thích bài hát này sao?- Bỗng có tiếng nói sau lưng Long nhưng dường như đã biết là ai nên Long không thèm quay mặt lại.
– Cô có thói quen như thế này sao? Bây giờ là 7h rồi. Cô đến chậm 1 tiếng.
Không thấy tiếng trả lời nên Long quay lại.
– Sao lại là em?- Không phải Dương. Long ngạc nhiên.
– Em không được phép gặp anh nữa hay sao?- Nguyên từ từ đi đến ngồi đối diện với Long
– Bản hợp đồng giữa anh và em đã kết thúc. Anh và em gặp nhau bây giờ chỉ có thể coi nhau như là bạn thôi.- Giọng của Nguyên có vẻ rất nghiêm túc nên Long nghiêm túc lại hẳn anh ta nhìn Nguyên bằng ánh mắt vô hồn
Nguyên không nói gì rút ra từ trong túi một lá thư .
– Đây là tất cả những gì em muốn nói với anh. Tạm biệt anh.- Nguyên đặt lá thư trước mặt Long rồi rời bước khỏi quán.
Long rất bình thản với những lời nói của Nguyên thậm chí đến mức lạnh lùng nhưng anh vẫn cầm là thư lên xé ra xem.
– “Chào anh, cảm ơn anh đã giúp em xinh đẹp.
Điều này em không thể phủ nhận được vì bây giờ em đã có một thậm chí nhiều chàng trai theo đuổi. Nhưng anh có biết không?
Quảng thời gian bên anh em mới thấy mình “đẹp” thật sự.
Em rất muốn, rất muốn chúng ta không có bản hợp đồng đó. Thậm chí anh cho em cơ hội “gia hạn” nó. Nhưng không….em cũng như các cô gái trước đây bước qua quảng đời anh.
Xinh đẹp thì sao chứ?
Quyến rũ thì sao chứ?
Nhưng không ở bên cạnh người mình yêu thì tất cả đều như con số không thôi anh à.
Anh mang cho em vẽ đẹp bên ngoài nhưng lại để cho em một vết sẹo vô cùng xấu xí ở trong tim. Nổi đau thân xác làm sao bằng nổi đau trong lòng chứ anh?
Em viết những dòng này không mong gì anh sẽ quay trở lại với em. Nhưng em mong anh dù vì lý do gì đó đừng làm như thế nữa. Đừng làm đau ai nữa.
Em yêu anh”
Xem xong bức thư Long chỉ cười, một nụ cười chìm sâu trong đó là một nổi buồn. Một sự cào xé con tim.
Thật lòng Long chưa từng trải qua cảm giác này bao giờ kể từ ngày ấy kể từ khi cô ấy ra đi.
Long gọi bồi bàn tính tiền rồi bước ra khỏi quán với một đống hổn độn cần phải sắp xếp lại. Anh quên cả mình đang có cuộc hẹn với ai.
Dương trò chuyện hăng say với người bạn thân lâu ngày gặp lại thì chợt nhìn đồng hồ đã 8h tối. Cô khéo léo xin phép Nhật phải về trước có việc chạy đến quán hẹn với Long nhưng khi đến nơi Long đã đi rồi. Cô bực tức
“Thế mà dám nói không gặp không về. Khổ công tôi chạy thục mạng tới đây. Anh đi chết đi!”
Quán X khi chập tối thì rất tấp lập người ra vào nhưng tầm 8-9h là thời gian các thành phần bất hảo tập trung về đây. Một điểm đen mà chính quyền địa phương chưa dẹp bỏ được.
Dương bước ra khỏi quán đi được khoảng 20m đã có vài bóng đen lập lờ đi theo phía sau. Linh cảm chẳng lành cô liền cắm đầu chạy thì tông phải một người phía trước té ngửa ra phía sau.
Tên này nở một nụ cười vô cùng gian xảo. Dùng bàn tay dơ bẩn của hắn vuốt nhẹ lên má của Dương.
– Chạy đi đâu thế cô em? Ở lại chơi với bọn anh một chút nào!!!
Dương mọi khi rất to tiếng là gan dạ trước mặt chị em. Nhưng trong tình cảnh này thì chỉ biết nín thinh. Mặt Dương lúc này đã chuyển sang tái nhợt, cô vừa quay lưng vùng chạy thì bị một tên cầm tay lôi lại.
– Thả tôi ra, thả tôi ra. Các anh muốn lấy cái gì thì lấy chỉ xin các anh tha cho tôi.- Dương gào thét.
Một tên giữ Dương. Một tên lấy túi sách lục lọi lấy đi điện thoại và một ít tiền. Tên cầm đầu bước tới nâng cằm Dương lên nhìn rồi quay lại nói đồng bọn:
-Con bé này nhìn được ấy nhỉ bọn mày. Hôm nay phục vụ cho các anh một hôm nhé em.
Dương nghe xong hiểu rằng chúng đang muốn gì. Cô dùng hết sức mình vùng ra khỏi đôi tay của tên đang giữ mình mà không được. Tên lục túi bỏ tài sản vừa tìm được bỏ vào trong người chạy tới giữ chân Dương. Dương gào thét nhưng không ai nghe thấy cô, nước mắt cứ chạy tràn trên mi, tiếng khóc trong tuyệt vọng.
Tên cầm đầu từ từ tháo từng nút áo trên người của Dương, rồi đến chiếc quần Jean cô đang mặc. Thân thể trắng như ngọc của Dương như tỏa sáng trong bóng đêm làm tăng thêm sự thèm khát dục vọng của bọn chúng. Tên cầm đầu không kìm được nhanh chóng cởi chiếc quần duy nhất che chắn con người hắn xuống đất.
Dương chợt nghĩ “Cuộc đời của mình sẽ như thế nào đây? Làm sao có thể sống với

Trang: [<] 1, 2, [3] ,4,5 ,10 [>]

Like để ủng hộ YenBai.Mobi:

Từ Khoá:
4 5 6 7 8 9 10 11 12 14 16 20 21 22 23 24 25 26 28 30 31 32 33 34 35 36 37
DMCA.com Protection Status
U-ONC-STAT