watch sexy videos at nza-vids!
*
Wap Tai Game, Phim di động
Tải Game Miễn Phí, Đọc truyện hay
* | Game Online | Game Offline | Phim Cho Điện Thoại | Truyện Hay | GiftCode | Game Android
» Bầu Cua Online - Đổi Thẻ Điện Thoại
» Avatar Online - Ngôi Nhà Hạnh Phúc
» Mobi Army 2 Online - Game Tựa Gunny
» Phong Vân Truyền Kỳ - Công Thành Chiến
» IWIN Online - Game cờ bạc số 1
» Ngôi Làng Của Gió Nông Trại Cho Java Android IOS
» GoPet 1.3.3 - Hội Thú Chiến
» ANDROID STORE - Là kho lưu trữ các ựng dụng phổ biến và hoàn toàn miễn phí trên Android vượt trội hơn cả CHplay.

[QC] Fakesmspro.cf - Trang Fake sms, Gửi tin nhắn giả mạo

BÁ CHỦ TAM QUỐC
Bá Chủ Tam Quốc là game chiến thuật "quốc chiến".
tai Tải Về Máy

Game Mobile đẳng cấp cho dế yêu

Game Online / Game Offline / Ứng dụng
- Đăng Ngày: 10:56 - 28/06/2015
- Đăng Bởi: Nguyễn Quân
- Lượt Xem: 4306 Lượt

em còn quá nhỏ, thích hay không nói còn quá sớm.”
Lời này xem như là cự tuyệt sao? Lần đầu tiên tỏ tình, lại bị khéo léo từ chối, ánh hồng trên khuôn mặt cô giảm bớt, “ Anh Bách có phải anh không thích em?”
“Đương nhiên không phải.” Anh vỗ vỗ bả vai cô, hệt như một người anh trai, “Em còn nhớ rõ anh lúc trước có nói qua với em? Nếu em đồng ý, có thể theo anh đến Mỹ, nơi đó phát triễn rất tốt.”
Bởi vì anh bất cẩn, làm hại Hứa MạnTuyết phải nằm viện suốt hai tháng, nhiều lần vất vả mới nhặt về đượccái mạng. Đối với cô, anh phải có trách nhiệm, nhất là sau khi anh biếtđược đêm đó vì sao cô giữa đêm khuya lại lao ra đường, anh chỉ biết, côđối với anh mà nói, không phải là một cô bé vô tình gặp được, cô là gánh nặng, là trách nhiệm của anh. Đương nhiên, anh cũng không phải người vĩ đại như cô nghĩ, Hứa Mạn Tuyết như cổ phiếu dài hạn đáng giá để đầu tư, anh cho tới bây giờ chưa từng nhìn lầm.
“Anh là vì muốn bồi thường cho em sao?” Trong đôi mắt thật to, tràn đầy mất mát, “Nếu đúng là vậy, thì anh đã làm đủ rồi.” Sự cố lần này, căn bản là cô sai, nếu không phải cô liều mạng trốn, thì chuyện này sẽ không xảy ra, mà những điều Bách Lăng Phong nên làm haykhông nên làm, cũng đã làm xong, anh thật ra không thiếu cô cái gì.
“Mạn Tuyết, anh là thương nhân.” Anh bình tĩnh nhìn cô, “Anh cho đến bây giờ sẽ không làm chuyện lỗ vốn, em rất thông minh, đối vớicon số lại vô cùng mẫn cảm, nếu bồi dưỡng thật tốt, sẽ trở thành mộtcánh tay đắc lực. Nhân tài giống như em, anh thực sự không muốn bỏ qua.” Cô cúi đầu, yên lặng không nói gì.
“Nếu theo anh đi, em có thể thoát khỏi hết thảy những chuyện không vui, có thể bắt đầu lại lần nữa, em, không muốn sao?” Anh, đánh vào nội tâm yếu ớt của cô.
Cô muốn! Cô làm sao có thể không muốn?Từ lúc theo mẹ bước vào cái nhà kia, cô mỗi phút mỗi giây đều hi vọngbản thân có thể rời khỏi cái nơi đáng sợ đó, nhất là sau khi xảy ra sựkiện kia, cô lại phải trở về, ngay cả nghĩ cô cũng không muốn nghĩ đến.
“Nói, anh cũng đã nói xong. Em tự quyết định đi.” Bách Lăng Phong không phải là người nhiệt tình, cho dù Hứa Mạn Tuyết có là nhân tài, anh cũng sẽ không thuyết phục lại lần thứ hai, đi hay ởlại, hoàn toàn là do cô chọn lựa, anh sẽ không miễn cưỡng.
“Em……” Ngẩng đầu, nhìnkhuôn mặt làm cô động tâm, anh như hoàng tử bước ra từ trong truyện cổtích, vào lúc cuộc đời cô đen tối nhất đưa tay ra, nói, Mạn Tuyết, đến,anh đem em rời đi.
Anh hiện ra trước mắt cô, là hình ảnhtốt đẹp mà cô luôn khát khao, mà cô làm sao lại không muốn sống chungmột bầu trời với anh? Chỉ cần có thể được ở bên cạnh anh, cô cũng đãthỏa mãn.
“Đồng ý.” Thanh âm kiên định, chăm chú của cô gái.
Cô bây giờ, còn chưa đủ vĩ đại, chưa đủtư cách sóng vai cùng anh, anh không thích cô, không sao, cô nguyện ý cố gắng thay đổi chính mình. Như vậy, cô tin tưởng một ngày nào đó, cô sẽcó được sự đồng ý của anh, trở thành cô gái xứng đôi với anh.
Bọn họ đứng dưới cái nắng ấm áp của ngày hè, chăm chú nhìn người đối diện, ít nhất vào giờ phút này, trong mắtbọn họ, chỉ có lẫn nhau.
Không có người ngoài.
Nam cao quý tao nhã, nữ thanh xuân tuyệt mỹ, đây là một bức tranh xinh đẹp biết bao nhiêu!
Ở nơi xa, có thanh âm đóa hoa lặng lẽrơi xuống đất, gió ngày hè nhẹ thổi, không tiếng động, hệt như có mộtvật rơi vào bóng tối, trong lòng đột nhiên tĩnh mịch. (anchan: tội nghịp Dương ca của ta TT0TT)
Đọc tiếp: HÀNG PHỤC BĂNG SƠN MỸ NHÂN – Chương 2
“Báo cáo kiểm tra mới đã làm xong, đặt ở trên bàn, kẹp trong tập hồ sơ màu xanh.”

Tiếng nói nữ tính nhẹ nhàng khí pháikhiếp người vang lên trong phòng làm việc, gọn gàng lưu loát, không cómột chút thanh âm mềm mại nữ tính.

“Ân.” Tiếng lật giấy rất nhanh, tiếng nói thanh thúy vang lên.

“Richard ở công ty chi nhánh Paris 9h gọi điện thoại đến đây, hỏi thời gian cụ thể báo cáo tháng này.”

“Nói cho cậu ta biết, ngày 5 tháng sau anh sẽ bay qua đó.”

“Dạ.” Ngón tay thon dài xinh đẹp di động trên PDA* màu bạc.

“Mười giờ, có một hội nghị cánbộ cao cấp, tư liệu đã đặt trên bàn, cái cặp màu xám; Mười hai giờ, dùng cơm trưa cùng Alex tiên sinh của A ‘ T; Ba giờ, có hội nghị quawebcam khu vực Âu Châu và Châu Á; Bữa tối dùng cơm ở nhà hàng với Eewintiên sinh.” Ngắn gọn rõ ràng đọc rõ từng chữ, rất nhanh đã báo cáo xong hành trình của một ngày.

“Anh còn 5 phút để chuẩn bị cho hội nghị lúc 10h.” Cầm lấy văn kiện mà ông chủ đã ký tên, Hứa Mạn Tuyết nhìn đồng hồ, nhắc nhở.

“Hủy bỏ bữa tối.”

Tay nhỏ dừng một chút, “Dạ.” Đặt bút trên màn hình, dự án hợp tác ba triệu đô la Mỹ cứ như vậy bị bỏ qua. Cô là thư ký, không có quyền hỏi đến quyết định của ông chủ .

“Bưng cà phê đến phòng họp của anh.”

“Dạ.” Lại liếc mắt nhìn thoáng qua người đàn ông đang cúi đầu xử lý công vụ, cô im lặng đi ra ngoài.

Đây là tổng công ty xí nghiệp Khai Dương ở Newyork bận rộn từ sáng sớm, Hứa Mạn Tuyết cô là trợ thủ đắc lực củaBách Lăng Phong, trợ lý của tổng tài, bận rộn suốt ngày, ngay cả thờigian ngủ cũng phải cẩn thận tính toán. Có một ông chủ cuồng công việc,tuy rằng tiền lương cao khiến đồng nghiệp đỏ mắt không thôi, nhưng thờigian của cô, tất cả đều dành cho công việc.

Nhưng mà, cô cho tới bây giờ cũng không xem việc này là khổ cực.

Sáng sớm như mọi ngày sau khi báo cáoxong, nhìn chồng hồ sơ như núi trên bàn, mày nhỏ xinh đẹp hơi cau lại,đôi mắt bình lặng không một gợn sóng, một tia cảm xúc bên trong đềukhông có.

Đã bao lâu? Đi theo bên người anh đã bao lâu rồi? Cẩn thận nhớ lại, đến hết ngày hôm nay, vậy mà đã tròn támnăm, thật là dài đăng đẳng, thật vất vả, nhưng tám năm cũng thật hạnhphúc.

Thì ra, cô đã chờ đợi bên cạnh anh hếttám năm, tuổi trẻ ngây ngô đơn thuần đã qua, cho tới bây giờ, cô đã làmột cô gái thành thục. Trong mắt nhiều người là một người phụ nữ xinhđẹp.

Tiếng vang rất nhỏ trong máy tính gọitâm tư cô trở về, nhìn tin nhắn không ngừng lóe sáng kia, cô không tiếng động thở dài, Nghĩ mấy cái này làm gì? Vẫn là lo cho công tác đi, dùsao chỉ có cố gắng làm việc, mới có thể đổi lại một cái ngoái đầu củangười kia.

Lại tập trung tinh thần vào công việc,đem không khí bận rộn che đậy lại vẻ khẩn trương, thời gian trôi qua rất nhanh, khi để ý đến thời gian, bên ngoài cửa, trời cũng đã tối, tháng11 ở Newyork, đều tối sớm hơn bình thường.

Giương đôi mắt có vài phần mệt mỏi nhìnra ngoài cửa lòe lòe tỏa sáng từ trên cửa ánh lẹn 1 bóng người, nhìnthấy một đôi mắt nam tính đen nhánh, như pha lê sáng rực trong bóng đêm, nhanh chóng quay đầu lại, đột nhiên nhìn thấy, làm cô hoảng sợ, nhìnvào đôi mắt đen như hồ nước sâu không thấy đáy.

Cho dù không muốn thừa nhận, nhưng gương mặt nam tính trước mắt, không phải khôi ngô đẹp trai, không phải taonhã cao quý, toàn thân cao thấp của anh, đều hiện lên hai chữ dươngcương.

Đàn ông như Lục Phi Dương, chỉ là tà tàdựa vào một bên bàn công tác, thì đã tạo cho người khác cảm giác mạnhmẽ, không gian to như vậy, bởi vì sự tồn tại của anh, vậy mà lại nổi lên cảm giác bức bách đến kỳ lạ.

“Lục tổng, anh đến khi nào?” Cô ổn định nhịp tim đập nhanh vì bị kinh hách, nhìn người đàn ông mộtthân màu đen. Âu phục thủ công nổi tiếng của Ý, càng tôn lên khí thế bất phàm của anh, Lục Phi Dương, ở mức độ nào đó, cùng ông chủ không aisánh bằng của cô, có loại khí phách kinh người giống nhau.

Trong đôi mắt đen láy, hiện lên một tia sắc thái phức tạp, “Mới đến.” tiếng nói nam tính trầm thấp, rất nhiều nữ nhân nghe thấy, đều cảm thấy vô cùng gợi cảm. Cô từng nghe qua một câu nói khó bề tưởng tượng, tạimột bữa tiệc tư nhân, một cô gái nổi danh lớn mật trong giới xã giao,nói là chỉ dựa vào tiếng nói của Lục Phi Dương, đã có thể làm cho phụ nữ đạt đến cao trào.

Lúc cô nghe thấy câu này, xém tý nữa làphun rượu ra ngoài. Được rồi, cô thừa nhận, đối với nhân vật nổi tiếng ở Newyork cái mà mọi người gọi là thế giới thượng lưu, bên ngoài thì bàyra vẻ cao quý bất phàm, bên trong thì lại bạo dạn thối nát, đã ở đâysuốt tám năm, nhưng cô vẫn không thể hoàn toàn dung nhập. Nhưng mà chodù có lớn mật, phóng túng đến thế nào, trong trường hợp, công khai phátbiểu ngôn luận như vậy, cũng thật sự là quá mức.

Cho nên, lúc đó cô thật là giật mình không ít.

Từ đó về sau, cô đối với giọng nói củaLục Phi Dương vô cùng mẫn cảm, mỗi lần nghe thấy giọng nói của anh,không tự chủ được nhớ đến câu nói kia.

Thanh âm của anh thực đặc biệt, khônggiống với Bách Lăng Phong, tràn ngập tao nhã và từ tính, thanh âm củaanh là loại thấp trầm nam tính. Nghe qua một lần, liền vĩnh viễn khóquên.

“Tổng tài vừa mới đi ra ngoài.” Giơ tay nhìn đồng hồ, “Ước chừng nửa tiếng trước.” Cô cố gắng điều chỉnh cảm xúc thoát khỏi thanh âm của anh, làm tròn bổn phận của một thư ký.

Lục Phi Dương và Bách Lăng Phong, là bạn cùng nhau lớn lên, cảm tình còn thân thiết hơn cả anh em, cho nên đốivới hành vi không hẹn trước với tổng tài mà đã trực tiếp gặp mặt này, cô cũng không thấy kinh sợ. Tuy rằng, vị này là thiết huyết tổng tài nổidanh trong giới vận tải đường thủy, cũng không phải là người quá rãnhrỗi nên đến đây chơi.

“Tôi chờ cậu ta.” Lục Phi Dương yên lặng nhìn cô, nhưng không dời

Trang: [<] 1, 2, [3] ,4,5 ,20 [>]

Like để ủng hộ YenBai.Mobi:

Từ Khoá:
4 5 6 7 8 9 10 11 12 14 16 20 21 22 23 24 25 26 28 30 31 32 33 34 35 36 37
DMCA.com Protection Status
U-ONC-STAT