watch sexy videos at nza-vids!
*
Wap Tai Game, Phim di động
Tải Game Miễn Phí, Đọc truyện hay
* | Game Online | Game Offline | Phim Cho Điện Thoại | Truyện Hay | GiftCode | Game Android
» Bầu Cua Online - Đổi Thẻ Điện Thoại
» Avatar Online - Ngôi Nhà Hạnh Phúc
» Mobi Army 2 Online - Game Tựa Gunny
» Phong Vân Truyền Kỳ - Công Thành Chiến
» IWIN Online - Game cờ bạc số 1
» Ngôi Làng Của Gió Nông Trại Cho Java Android IOS
» GoPet 1.3.3 - Hội Thú Chiến
» ANDROID STORE - Là kho lưu trữ các ựng dụng phổ biến và hoàn toàn miễn phí trên Android vượt trội hơn cả CHplay.

[QC] Fakesmspro.cf - Trang Fake sms, Gửi tin nhắn giả mạo

Speed Video Downloader - Android
Tải Video Từ Youtube Nhanh Và Miễn Phí
tai Tải Về Máy

Game Mobile đẳng cấp cho dế yêu

Game Online / Game Offline / Ứng dụng
- Đăng Ngày: 05:56 - 02/07/2015
- Đăng Bởi: Nguyễn Quân
- Lượt Xem: 6541 Lượt

Kính đâu con?
– Rơi mất rồi
Mình chẳng nói gì thêm nữa, đẩy cửa vào phòng, ném cả mình xuống đệm mệt mỏi thở dài. Nằm được lúc thấy mẹ mang bát mì lên phòng. Tuy ăn sáng ở nhà hai cụ rồi mà vẫn thấy hơi đói, mẹ hỏi luôn về mình đa ở đâu rồi bla bla… lúc đấy để ngoài tai hết chẳng trả lời cái gì. Rồi mẹ hỏi về T
– Con bé tối hôm qua là ai Phong?
– Bạn, bạn thân cùng lớp Chuyên – trả lời cụt lủn rồi mình lại áp mặt vào tô mì
– Hôm qua nó khóc suốt khổ thân con bé, nó cũng lo cho mày lắm đấy…
Mình không nói gì chỉ hơi chút động lòng khi mà nghe mẹ kể em khóc
– Lúc mẹ với bố mày đi tìm, nó cũng đòi đi theo, mẹ bảo mãi nó mới chịu về
Mình chẳng nói gì chỉ lắng nghe, vì nếu nói ra thì cái "thái độ bất cần đời" này sẽ bị đánh sập ngay bởi… một người con gái. Mẹ cất tô mì, quay ra hỏi mình
– Hôm nay đi học không con?
– Có, tý mẹ báo nghỉ đi
– Uhm mệt thì cứ ở nhà nghỉ đi
Đang có cái uy của cái thằng mới bỏ nhà nên mẹ mới chiều lòng minh như vậy chứ gặp phải bố thì nghiêm hơn nhiều. Ngồi máy tính cho qua ngày, chán nản mình định gọi xem mấy đứa bạn có gì chơi không thì nhớ ra ném mẹ nó rồi còn đâu nữa.
Hôm đó mình ngồi máy tính cả ngày ở nhà, mặc cho những suy nghĩ day dứt về những việc đã làm, mình không láo, mình vẫn có ý chí, mình cũng muốn thay đổi con người mình… mình không muốn cả tương lai của mình bị hủy hoại. Nhưng giá lúc đó nghĩ sớm hơn nhi? Rồi mình lại gàn ra, như cố trốn tránh về những sự cắn rứt… mình thật hèn!
Ngồi đtử chán chê thì lững thức xuống nhà, thấy cái tờ giấy stick note ở phòng mình mẹ viết ra dán trên cái lồng bàn "con chịu khó ăn mì, trưa nay mẹ không về". Bỗng nhiên thấy nhớ một cái gì đó miên man, có lẽ sâu trong tiềm thức mình Thy (tên thật) vẫn là một thứ gì đó mà mình không thể gạt ra được, dắt chiếc xe đạp, khóa cổng lại gửi bên nhà hàng xóm, mình đạp xe loanh quanh mấy con phố, bằng một sự ngẫu nhiên mình rẽ vào quán trà sữa mình và em uống. Mới 8h vẫn còn khá sớm nên chẳng có ai uống cả. Mình ngồi đó gọi một cốc mang về, đó là vị chocolate loại em thích… thật nhiều thạch.
Tối đó là cả gia đình mình lại "đoàn tụ", trong bữa ăn chẳng có câu nói đối thoại nào, chỉ có tiếng bát đũa động chạm nhau phá tan đi cái không khí tĩnh mịch và khó chịu này, mẹ cũng chẳng muốn nói gì. Bố ăn ít hơn thường ngày, lúc nào cũng vậy… mỗi khi mình có tội là bố mẹ buồn đều vậy. Nhệu nhạo nhai nốt miếng cơm, mình rời bàn đi lên phòng để học, nói là học cho có lệ chứ học được 30p rồi gác chân lên bàn lướt new feed trên facebook.
Đang ngồi học thì có cuộc gọi của em, mình ngập ngừng không biết có nên nghe hay tắt không nữa, sau vài giây đấu tranh tư tưởng mình hang off, thật sự là mình không đủ can đảm để nghe giọng nói của em. Tuy nhiên mình vẫn send lại một tin nhắn
– Goi gi vay?
Khoảng khá lâu, tầm 15p thì em nhắn lại
– Anh ve roi ah?
– Uhm
Em không nhắn tin nữa sau cái tin nhắn "gỏn gọn mà súc tích" của mình, mình cũng kệ có lẽ mình quá mệt mổi vì cái tình cảm này chăng? Đến 9.30 thì mình đi ngủ sớm, đang nghe nhạc thì có cuộc gọi của em, mình vẫn hang off những cô gái cứng đầu của anh không bao giờ biết từ bỏ, em vẫn cứ gọi khoảng 2 cuộc sau thì mình bắt máy
– Alo?
– …… – bên đàu dây kia không có lời nói phản hồi mà chỉ có tiếng thở dài nhẹ và khó chịu
Mình không biết mình và em giữ mày bao lây nhưng mình chắc rằng cả hai đã có rất nhiều thứ để… "muốn" nói.
– "Anh còn yêu em không Phong?"
Em nói dứt khoát nhưng rất rành mạch mình có thể cảm nhận được cảm xúc lúc em nói câu đó. Mình không trả lời, mình tắt máy, mình bật khóc nhưng không thành tiếng mình buồn… rất buồn, em là người con gái đầu tiên làm mình khóc. Em luôn ước mơ rằng mình sẽ phải học thật giỏi, chúng mình sẽ dự định sẽ yêu nhau đến Đại Học rồi sẽ bàn chuyện 2 đứa với cô Trâm và cô Thương, nghĩ mà buồn, nghĩ mà lại rồi để thêm nước mắt tràn ra…
Sáng sau mình đã đi học trở lại, tâm hồn bơ phờ, mình cố quên như chuyện tối hôm qua chỉ như là một giấc mơ nhẹ đã đi sâu vào tim mình, rằng mình sẽ mãi phải dằn vặt về nó. Mọi người có nghĩ đến đây là kết? Một cái kết lạ và đột ngột hay đó chỉ là 1 sự đứt quãng trong cái cuộc đời của một thằng cu lớp 11 ngây ngô này?
Hôm đó mình đạp xe về, mình từ chối đê mấy thằng bàn đèo về bằng xe máy, mình muốn được yên bình, muốn cái giây phút này nó thật yên tĩnh suy nghĩ thấu đáo những gì đã trải quakể từ khi cái ngày mình đưa em bức thư. Em là cháu cô Trâm hiệu trưởng, em là một tiểu thư sống trong cái bọc kén, em xinh đẹp, em giỏi giang và mình… là một thằng láo lếu, không có niềm tin vào cuộc sống, dễ bị xô đẩy bởi những tác nhân bên ngoài, sống theo cái cuộc sống chỉ biết nay còn mai sau là một việc để đối phó.
Trưa đó mình về muộn, mình ăn cơm ngoài, đằng nào thì bố mẹ cũng chẳng ở nhà mà lo, mà cũng kệ, cảm giác bất cần đời thì cần gì phải lo toan chi nữa chứ? cười khểnh để cho cái thế giới này biết mình là bố đời cơ mà.
_____________________
Hôm đó là một vụ đánh nhau lớn, đã có tổ chức, người yêu thằng Q trong nhóm bị đánh hội đồng chỉ vì… nó đéo giầy cao gót cao hơn mấy đứa khối 12. Nó có vẻ tức lắm, nếu không được thằng S gạt con giao phay thì nó có thể đến nhà từng đứa mà chém cho thành thân tàn ma dại
Nó chửi um lên một quán nước nhỏ trên vỉa hè làm bà bán nước giật mình
– Đm bố mày phại *** lên bàn thờ mấy con ml
– Mày câm cmm xem nào, cái đmm nói nhiều – Anh K nói
(Bạn đang đọc truyện tại Wapchoi.mobi, lưu lại để đọc nhiều truyện hay nhé)
đang giờ ra chơi của tiết học, mình xuống canteen mua đồ ăn sáng, tiền thì cũng sắp hết rồi, cũng chẳng muốn xin bố mẹ nhiều, tuy láo lếu đấy nhưng vẫn chẳng bao giờ muốn làm phiền hay lo lắng về việc của mình.
Đang ngồi ở bàn thì có thằng bạn trong hội chơi cùng
– Ê cu! đm hnay ăn một mình mày?
– Mấy thằng lớp tao có bao giờ mò đi ra ngoài ăn sáng đâu, lớp có ít con trai chơi chán bỏ mẹ (nói thật mấy thằng lớp mình hay "ngại", học với nhau 1 năm rồi mà mỗi lần ngồi cùng bọn con gái mà vẫn ngại @@, chẳng như mình… ).
– Ờ công nhận mấy thằng lớp mày cứ rú rú kiểu éo gì… À mà chiều nay chiến chứ?
– Ok, khi nào thằng S gọi cho t thì đi cùng luôn
– Lâu éo động đậy tay chân nhỉ? Nhớ hồi lớp 9 hội mình trẻ trâu lúc b nào cũng đánh nhau
– Ờ
Trả lời nó qua loa rồi trông vào lớp. Ngồi trong lớp học mà cứ nao nao, có lẽ sau mỗi trận đánh nhau ai cũng có cảm xúc riêng, thằng nào cũng sợ chứ kể cả những thằng bất cần đời.
Chiều đến nhận được cuộc gọi của thằng S
– Ê đm ra cổng đê
– Ờ đây, tao đang ra
Khóa cửa gửi chìa khóa bên bác C, không quê

Trang: [<] 1, 32, 33, [34]

Like để ủng hộ YenBai.Mobi:

Từ Khoá:
4 5 6 7 8 9 10 11 12 14 16 20 21 22 23 24 25 26 28 30 31 32 33 34 35 36 37
DMCA.com Protection Status
U-ONC-STAT