watch sexy videos at nza-vids!
*
Wap Tai Game, Phim di động
Tải Game Miễn Phí, Đọc truyện hay
* | Game Online | Game Offline | Phim Cho Điện Thoại | Truyện Hay | GiftCode | Game Android
» Bầu Cua Online - Đổi Thẻ Điện Thoại
» Avatar Online - Ngôi Nhà Hạnh Phúc
» Mobi Army 2 Online - Game Tựa Gunny
» Phong Vân Truyền Kỳ - Công Thành Chiến
» IWIN Online - Game cờ bạc số 1
» Ngôi Làng Của Gió Nông Trại Cho Java Android IOS
» GoPet 1.3.3 - Hội Thú Chiến
» ANDROID STORE - Là kho lưu trữ các ựng dụng phổ biến và hoàn toàn miễn phí trên Android vượt trội hơn cả CHplay.

[QC] Fakesmspro.cf - Trang Fake sms, Gửi tin nhắn giả mạo

LAZADA - Mua Sắm Online
Mua sắm trực tuyến với giá rẻ nhất tại Lazada
tai Tải Về Máy

Game Mobile đẳng cấp cho dế yêu

Game Online / Game Offline / Ứng dụng
- Đăng Ngày: 17:14 - 18/06/2015
- Đăng Bởi: Nguyễn Quân
- Lượt Xem: 7518 Lượt

. . . . .” Hắn vẫn chăm chú nhìn Mục Ngưng Yên, giống như muốn nhìn thấu tận đáy lòng nàng.

Mục Ngưng Yên cụp mi mắt, không thể nhìn ra trong mắt mang ý gì, nhẹ nhàng trả lời: “Nô tì. . . . . . Nô tì tuân theo ý chỉ của Hoàng Thượng.”

Lúc này thái tử đã buông bút xuống, qùy ở trên mặt đất dập đầu hành lễ: “Nhi thần thỉnh an phụ hoàng, phụ hoàng vạn tuế.” Bách Lý Hạo Triết giơ tay kéo con dậy: “Đứng dậy đi. Hôm nay thái phó dạy bài gì ?” Thái tử nhất nhất đáp lại.

Phía đông sườn điện có rất nhiều song cửa, ánh sáng xuyên qua sa liêm mà vào, ánh mặt trời phân tán trên người hai người. Bởi vì bốn phía đều đã đặt băng lạnh cho nên không hề cảm thấy có chút oi bức nào. Bách Lý Hạo Triết cứ như vậy nhìn, không khỏi mỉm cười, nói: “Mới vừa rồi thái phó ở trước mặt ta khen ngợi trí tuệ thái tử củ chúng ta, nói thái tử tuy nhỏ, đã có bản lĩnh liếc mắt nhìn là nhớ không quên . . .”

Bách Lý Hạo Triết nghiêng đầu cười, ôn nhu nói: “Hôm nay xem ra, ngày thường Ngưng phi đều quan tâm săn sóc đến ăn uống sinh hoạt của thái tử, ngay cả việc học cũng quan tâm, thật sự là công không nhỏ. Nàng nói xem, muốn trẫm ban thưởng gì nào?”

Mục Ngưng Yên lắc đầu, thản nhiên nói: “Đây vốn là thuộc bổn phận của nô tì. Thật sự không dám muốn Hoàng Thượng ban thưởng gì.”

Bách Lý Hạo Triết trầm ngâm nói: “Ta nói muốn thưởng thì nhất định nàng phải nhận. Hay là thế này đi, mấy ngày trước đây, Tây thành tiến cống một bộ cờ bằng ngọc, ta lấy đó thưởng cho nàng đi.” Cúi đầu nhìn thái tử nói: “Hoàng nhi thấy được không?”

Thái tử mặt mày tuấn tú, lúc này tươi cười nở rộ, càng phát ra tuấn tú vô song, dùng sức gật đầu: “Đương nhiên là được ạ!”

Mục Ngưng Yên cụp mi mắt, nói: “Hồi bẩm Hoàng Thượng, nô tì không biết chơi cờ.” Bách Lý Hạo Triết lại cười nói: “Ta dạy cho nàng là được.” Sau đó giương giọng phân phó đi xuống: “Đi đem bộ cờ Tây thành tiến cống hai ngày trước mang tới đây.”

Thạch Toàn Nhất cúi đầu đứng ở bên ngoài mấy tầng sa liêm, ngẫu nhiên nghe được thanh âm hoàng đế truyền đến: “Nói không thể đặt chỗ này. . . . . . nhìn xem, nếu ở đây ta đặt Liên Hoa Lạc, nàng xem. . . . . . Nàng liền thất bại thảm hại . . . . . .” Trong lòng không khỏi âm thầm sợ phát run. Hoàng Thượng ở trước mặt Ngưng phi nhưng lại không tự xưng”Trẫm”. Ông ở trong cung nhiều năm , sao lại không hiểu ý tứ của hoàng đế. Hoàng đế hiển nhiên đã đem Ngưng phi trở thành nguyễn hoàng hậu . Phu thê kết tóc, yêu sâu tận đáy lòng, thế gian chỉ có một người mới dùng một chữ đó để xưng.

Trong chốc lát, hoàng đế cười khẽ đi ra: “Nói về lý, thua sẽ bị phạt.” thanh âm của Ngưng phi cực thấp, loáng thoáng: “Hoàng Thượng thứ tội, nô tì sớm đã nói không biết chơi cờ.”

Hoàng đế cười khẽ ra tiếng, ước chừng tâm tình vô cùng tốt: “Nhường cho nàng bao nhiêu như thế, vẫn còn thua, ta đây cũng mặc kệ . . . . . .” Ngưng phi hồi lâu không thấy lên tiếng.

Hoàng đế tựa hồ cúi đầu mà cười, ngữ điệu vô cùng ôn nhu: “Được rồi, được rồi. . . . . . giận rồi a, ta nhận lỗi vẫn không được sao?”

Ngưng phi không biết nói gì đó. Một lát sau, chỉ nghe Ngưng phi “Dạ” một tiếngkhông rõ, mơ hồ còn kèm theo tiếng “ưm” bị đè nén. Thạch Toàn Nhất … không … Dám nghe nữa, vội hướng mọi người hầu hạ khoát tay áo, dẫn mọi người lui đi ra ngoài.

Người khác nói hoàng đế tính tình lãnh đạm, không thích nữ sắc. Nhưng từ sau khi thị tẩm Ngưng phi, hoàng đế mỗi ngày đều giá lâm Phượng Nghi điện, tâm tình cũng mỗi ngày một tốt. mấy người hầu hạ bọn họ cũng cảm thấy thần thanh khí sảng.

Chính là, chính là Ngưng phi nương nương tựa hồ vẫn như trước lãnh đạm xa cách, dường như cái gì cũng không để ý.

Quyển 2: Chương 5

Thời tiết dần dần lạnh xuống, ngày mùa hè đã qua, quanh cảnh mùa thu dần bao phủ.

Cung đình hiếm khi mới tổ chức “Tiệc thưởng cúc”, tất cả hoàng thân quốc thích, từ quan tam phẩm trở lên đều tuan mệnh tham dự. Trong lúc nhất thời, cả ngự hoa viên tiếng ca múa không ngừng vang lên.

Xung quanh Tiệc rượu những đóa hoa cúc vàng, cẩm tú nở rộ, xòe cánh buông nhụy, dưới ánh sang nhu hòa lay động kiều diễm, những đóa hoa nở rộ sang ngời mang đậm cảm giác nagws vàng mùa thu. Lại thêm thỉnh thoảng có cơn gió nhje hiu hiu thổi, hoa hương từng trận, dạt dào say lòng người.

Hoàng đế ngồi ngay ngắn ở trên Cửu Long ngự án, ngồi sát bên cạnh chính là hậu cung chuyên sủng ngưng phi nương nương. Một thân cung trang xanh ngọc, ngay hang cúc trên tay áo cũng là ngọc bích vô cùng thanh nhã. Từ trên xuống dưới đều giản đơn tĩnh lặng mà diễm lệ, ước chừng là tua rua mấy chiếc trâm loan phượng cài trên mái tóc đen bóng khẽ rủ xuống từ xa nhìn lại tựa như vô số đàn bướm đang cư ngụ trên đó, tạo ra vẻ quyến rũ xinh đẹp khác thường.

Mạnh Lãnh Khiêm theo thứ tự cấp bậc ngồi ở rất xa, từ xa xa nhìn lại, trong lúc nhất thời không khỏi có chút ngây ngốc. Nhưng chung quy vẫn không dám nhìn kỹ, chỉ liếc mắt một cái, vội thùy hạ mi mắt. Có lẽ là hắn đa tâm, hắn luôn cảm thấy ánh mắt Hoàng Thượng thỉnh thoảng lại đảo qua hắn.

Từ khi yến hội bắt đầu đến nay, Mạnh Lãnh Khiêm đều bị vây bởi trạng thái mờ mịt, liếc mắt một cái nhìn lại, chỉ thấy trước mắt một mảnh cười đùa vui vẻ, Hoàng Thượng đang cười, chúng phi đang cười, chúng đại thần đang cười. . . . . . Đủ loại mỉm cười, coi như nhân gian vô sự, chỉ có cười mà thôi.

Các đại thần ấn theo cấp bậc nhất nhất đi lên kính rượu, Mục Ngưng Yên nguyên bản không uống được rượu. Nhưng vì được gặp người nhà, trong lòng cảm thấy vui mừng không kìm hãm được, bất tri bất giác đã nhấp mấy chén.

Mới vừa rồi trước yến hội khai tiệc, đại biểu tẩu vĩnh thọ công chúa và nhị biểu tẩu Vĩnh Yên công chúa có gặp mặt qua nàng. Tất nhiên là không khỏi có chút sầu não, nhưng nàng cũng chỉ có thể hết sức áp chế. Nàng chỉ nhờ hai vị công chúa chuyển lời với hai vị biểu ca cùng dượng dì nàng tất cả đều tốt, không cần phải lo lắng.

Vĩnh thọ công chúa tất nhiên biết nàng độc sủng hậu cung, dấu mặt vào tay áo mà cười, mặt mày hớn hở: “Phò mã cũng bảo ta chuyển cáo tới nương nương, trong nhà hết thảy đềut tốt, không cần sầu lo. Hiện tại nương nương thân ở hậu cung, mọi sự phải cẩn thận. Còn có. . . . . . Còn có, mọi chuyện chớ quên vì bản thân mà tính toán. . . . . .”

Nàng. . . . . . Nàng tài cán gì mà có thể tính toán cho bản thân đây? Vừa bước vào cửa hoàng cung, tất cả thân bất do kỷ.

“Phò mã còn nói , thế gian rất nhiều chuyện đều vì một ý niệm. Đời người tựa như sương mai, trời càng sáng càng mổng manh! Cái gì cũng không cần quá vội vàng bất quá chỉ mươi năm mà thôi.”

Vũ nữ dưới tiếng đàn đọng lòng người múa lên những vũ điệu uyển chuyển, kỹ thuật biến hóa không ngừng, thướt tha yêu kiều, khi thì như cánh bướm, khi lại như cánh yến lượn vòng.

Biểu ca nói: ” Đời người tựa như sương mai, trời càng sáng càng mỏng manh!” Thế gian rất nhiều chuyện đều vì một ý niệm. Mục ngưng yên giật mình xuất thần, một ý niệm, một ý niệm. . . . . . Bất tri bất giác đã đến phiên mạnh quận mã gia cùng tân phu nhân, cũng chính là quận chúa của Bình Yên vương đi lên kính rượu. Lý Hoài Tuyết quận chúa của Bình Yên vương, mặc cung trang đỏ rực, mặt mày tinh xảo, lặng lẽ đứng bên cạnh. Từ phía nàng nhìn lại, cùng Mạnh Lãnh Khiêm quả là xứng đôi đẹp lứa.

Bách Lý Hạo Triết khẽ nở nụ cười, ngửa đầu một hơi uống cạn. Buông chén ngọc xuống, lặng lẽ liếc mắt nhìn phía Mục Ngưng Yên. Chỉ thấy nàng nhìn về phía Mạnh Lãnh Khiêm hình như có chút giật mình xuất thần, hồi lâu mới nâng tay áo, lúc này mới đem rượu trong ly uống một hơi cạn sạch.

Tận tới khi Mạnh Lãnh Khiêm cùng phu nhân song song ngồi xuống. Mục Ngưng Yên vẫn còn ngóng nhìn thật lâu đáy lòng lặng lẽ nói lời chúc phúc.

Bách Lý Hạo Triết ngóng nhìn nàng, tay niết chặt chén ngọc.

Rốt cuộc là uống hơi nhiều, chỉ chưa đầy nửa tuần trà, rượu uống vào đã có chút ngà ngà say. Bách Lý Hạo Triết tất nhiên phát hiện nàng có chút mơ màng vì say, tự nhiên mềm mại tựa vào hắn, động cũng không động, đây vốn không phải bộ dáng lúc nàng thanh tỉnh. Nàng xưa nay vốn lãnh đạm, cho dù cùng hắn một chỗ, cũng hận không thể cố gắng cách xa một chút. Ước chừng chuyện mà những phi tử hoan hỷ nhất, thì nàng lại tránh còn không kịp.

Ôm lấy nàng, không khỏi mỉm cười, tâm tình lại tốt hẳn lên. Thấp giọng hỏi: “Hay là hồi cung trước nghỉ ngơi một chút?” Mục Ngưng Yên gật gật đầu, để thị nữ nâng đứng dậy, ấn theo quy củ thi lễ: “Xin Hoàng Thượng thứ tội, nô tì cáo lui trước.”

Trở về cung, vẫy mọi người lui xuống, một mình tĩnh tư xuất thần. Nghĩ mới vừa rồi hai vị biểu tẩu đề nhắc đến dì, còn đưa cho nàng một cái túi thơm, nói là dì tự tay làm.

Ngón tay Mục Ngưng Yên vuốt ve mỗi một mũi thêu tinh xảo trên túi, hốc mắt không khỏi chua xót. Chữ Phúc thêu nổi kia, có lẽ là ẩn chứa tất cả hy vọng của dì với nàng. Hy vọng nàng có thể mọi sự thuận lợi, phúc khí tràn đầy.

Ai, dì như đã lớn tuổi như vậy , lại vẫn toàn tâm toàn ý lo lắng cho nàng. Trong chốn thâm cung này, nàng muốn gặp dì một lần cũng khó.

Trước kia, dì luôn sai phòng bếp nấu cho nàng đủ loại canh tổ yến, có khi còn ngồi đợi nàng uống hết mới thôi. Khi đó, nàn

Trang: [<] 1, 41, 42, [43]

Like để ủng hộ YenBai.Mobi:

Từ Khoá:
4 5 6 7 8 9 10 11 12 14 16 20 21 22 23 24 25 26 28 30 31 32 33 34 35 36 37
DMCA.com Protection Status
U-ONC-STAT