watch sexy videos at nza-vids!
*
Wap Tai Game, Phim di động
Tải Game Miễn Phí, Đọc truyện hay
* | Game Online | Game Offline | Phim Cho Điện Thoại | Truyện Hay | GiftCode | Game Android
» Bầu Cua Online - Đổi Thẻ Điện Thoại
» Avatar Online - Ngôi Nhà Hạnh Phúc
» Mobi Army 2 Online - Game Tựa Gunny
» Phong Vân Truyền Kỳ - Công Thành Chiến
» IWIN Online - Game cờ bạc số 1
» Ngôi Làng Của Gió Nông Trại Cho Java Android IOS
» GoPet 1.3.3 - Hội Thú Chiến
» ANDROID STORE - Là kho lưu trữ các ựng dụng phổ biến và hoàn toàn miễn phí trên Android vượt trội hơn cả CHplay.

[QC] Fakesmspro.cf - Trang Fake sms, Gửi tin nhắn giả mạo

BÁ CHỦ TAM QUỐC
Bá Chủ Tam Quốc là game chiến thuật "quốc chiến".
tai Tải Về Máy

Game Mobile đẳng cấp cho dế yêu

Game Online / Game Offline / Ứng dụng
- Đăng Ngày: 00:32 - 21/06/2015
- Đăng Bởi: Nguyễn Quân
- Lượt Xem: 5345 Lượt

cát, mày đơn giản chỉ là một hạt cát giữa biển mà thôi. Ha ha ha!

Hắn trêu đùa em xong thì phá lên cười.

Tiếng cười man rợ như trêu ngươi con người.

Em rưng rưng nước mắt, tên là do ba mẹ đặt cho em, hắn lấy quyền gì mà bắt em đổi tên?

Em không thể ở đây để chịu sự sỉ nhục từ con người kia được nữa. Em bỏ đi, mặc cho hắn đứng phía sau mà gọi em lại, nhưng em không nghe, bước chân vẫn cứ đều đặn bước cho đến khi…

- Mày không muốn lấy lại thứ này à? – Hắn giơ sợi dây chuyền lên cao.

Câu nói của hắn khiến em phải quay đầu nhìn lại.

Dưới ánh đèn sáng mờ của đèn cao áp, em cố nheo đôi mắt to tròn của mình lại để nhìn rõ hơn.

Trong vô thức, em đưa tay sờ lên cổ mình.

Cảm giác trống trải khi không còn cảm nhận được thứ quen thuộc đã ngự trị trên cổ bấy lâu khiến em vô cùng hốt hoảng. Bây giờ thì em cũng đã biết được thứ mà hắn đang cầm trên tay là gì.

- Trả nó lại cho tôi! Ngài không có quyền đụng vào nó!

Em ném cái ca nhựa xuống đất, chạy đến giật lấy sợi dây chuyền trên tay Zin nhưng hắn đã kịp thu nó lại vào trong tay trước khi em làm được điều đó.

Hắn đẩy mạnh làm em ngã nhào xuống mặt đất nâu cằn cỗi, làm cho người em bẩn càng thêm bẩn.

Em lồm cồm bò dậy, lê tấm thân nhỏ bé của mình đến cầu xin hắn:

- Xin ngài hãy trả nó lại cho tôi! Tôi xin ngài mà! Hu hu hu!

Thời gian như dừng lại ở đó, tất cả mọi thứ đều trở nên im ắng đến đáng sợ.

Cuối cùng thì em cũng khóc, đây là lần đầu tiên em khóc kể từ khi ba mẹ em chết đi. Em đã tự hứa với mình là không bao giờ được rơi lệ dù gặp phải bất cứ chuyện gì. Nhưng trước mặt con người quái ác kia, em không thể không làm thế. Sợi dây chuyền đó là do chính tay ba em làm cho em trước khi chết. Ông đã mất rất nhiều thời gian để làm ra nó. Sở dĩ ông làm mặt dây chuyền là hình ngôi sao là vì ông muốn ngôi sao đó sẽ đem lại thật nhiều may mắn cho em. Như người ta vẫn thường gọi nó với cái tên là “Ngôi sao may mắn”.

Một giọt nước mắt từ khóe mi em rơi xuống thảm cỏ xanh mướt, làm chúng khẽ lung lay. Chúng tiếp nhận giọt nước mắt đầu tiên của em, của một cô bé có tấm lòng bao dung như biển cả vốn chưa từng rơi lệ lấy một lần kể từ khi em trở thành một cô bé mồ côi. Nhưng nay, em đã khóc… khóc vì một người vốn chưa bao giờ quen biết.

Thấy em khóc, Zin hả hê vô cùng. Hắn rất thích nhìn cảnh người khác phải khóc lóc, van xin hắn. Vì chỉ có như vậy hắn mới cảm thấy cuộc đời này mới đáng sống làm sao!

- Tao sẽ trả lại cho mày với một điều kiện.

Vừa nghe hắn lên tiếng em đã gật đầu ngay mà không cần biết điều kiện mà hắn đưa ra là gì.

Nhận được cái gật đầu của em, hắn tiếp:

- Mày phải làm việc cho tao trong vòng 10 năm. Sau 10 năm, tao sẽ trả lại cho mày thứ mà mày mong muốn. – Hắn nhìn em, nhướn mày. – Thế nào, được không?

Em lấy tay lau nước mắt, rồi buông ra một câu nói tuy ngắn gọn nhưng súc tích:

- Được!

Phải nói là em thật ngốc khi đồng ý với điều kiện mà hắn đưa ra. Nhưng cũng đúng thôi vì em đâu biết hắn là một con người như thế nào.

Hắn nở một nụ cười nham hiểm rồi ra lệnh cho em đi theo hắn.

Em lẽo đẽo theo sau như một con cún con đi theo chủ của mình.

Cánh cổng lớn từ từ đóng lại một cách chậm rãi.

Cuộc đời của một cô bé ăn mày như em liệu đã khép lại từ đây?

Cuộc sống của em liệu có tốt đẹp hơn sau khi em bước chân vào lâu đài của quỷ?

Rào… Rào

Em và Zin vừa bước vào thềm nhà thì đột nhiên trời đổ mưa lớn.(Nguồn: YenBai.Mobi) Mưa rơi xối xả như trút nước. Từng giọt mưa nặng trĩu cứ thi nhau rơi xuống mỗi lúc một nhiều. Mưa đã phá tan đi bầu không khí vốn đã im lặng từ lâu. Mưa ồn ào, vội vã vẫn cứ rơi mà đâu hay biết đang có một người sắp phải chịu khổ vì mưa. Mưa rơi là do ông trời đang khóc thương cho em hay là muốn tiếp tay cho Zin để hành hạ em đây?

Bất chợt Zin dừng lại, làm em cũng không dám đi tiếp. Hắn nở nụ cười bí ẩn, sau đó quay lại nói với em bằng chất giọng của một tên khinh người thực sự:

- Trước khi vào nhà tao, mày phải rửa cho sạch những vết dơ trên người mày đi đã. Tao không muốn cái thứ dơ bẩn như mày làm ô uế nhà tao. – Hắn dừng lại, nhìn ra ngoài trời đang mưa to, hắn tiếp – Sẵn đây có mưa, mày ra đó đứng đi. Mưa là một thứ nước rất sạch, nó có thể làm cho mày sạch sẽ hơn nhiều đó.

Em không nói gì, chỉ lẳng lặng làm theo lời hắn.

Em lê đôi chân dính đầy bùn đất của mình từ từ bước ra sân. Đi đến đâu, em bị ướt đến đó, không bao lâu sao thì trên người em không còn một chỗ khô nào cả. Từng đợt mưa lạnh cứ thế mà rơi xuống người em, cảm giác lạnh đang dần xâm chiếm cả cơ thể. Em run lên bần bật trước cái nhìn đầy thích thú của Zin. Hắn bỏ lên lầu và tiếp tục nhìn em qua cái cửa sổ lớn trên tầng nhà riêng của hắn.

Thân hình nhỏ bé đứng giữa trời mưa to. Em giống như Zin đã nói: “Em đơn giản chỉ là một hạt cát giữa biển mà thôi.”

Một giọt nước mắt từ khóe mi em trào ra, hòa quyện vào những giọt nước mưa lạnh giá và cùng rơi xuống không một lời hẹn trước. Trong nhất thời, em không thể phân biệt được đâu là nước mưa và đâu là nước mắt của em nữa.

Em lấy tay vuốt mặt, những giọt nước mưa và nước mắt cũng theo đó mà rơi xuống. Những vết bẩn trên mặt em cũng từ từ được mưa rửa sạch. Hai tay em ôm lại với nhau, để xoa dịu đi cái cảm giác lạnh đang không ngừng vây lấy em. Mưa cứ rơi mãi rơi mãi như không bao giờ muốn dừng lại. Môi em đã bắt đầu tái đi. Em sắp không chịu nổi nữa rồi!

- Zin à! Đủ rồi đó! Cô bé ấy sắp chịu hết nổi rồi.

Liz – người bạn thân từ nhỏ của Zin thấy em đứng ngoài mưa lâu như vậy thì không nỡ, nên cậu khuyên hắn. Quen biết bao lâu nay nên cậu hiểu rất rõ tính tình của hắn. Hắn mồ côi mẹ từ nhỏ, hắn có cha nhưng cha hắn lại không quan tâm nhiều đến hắn. Ông chỉ quan tâm đến việc của tổ chức mà bỏ hắn sống một mình trong căn nhà rộng lớn như thế này thì chẳng khác gì bị giam lỏng. Ông tưởng có nhà cửa rộng lớn, tiền bạc nhiều thì hắn sẽ cảm thấy hạnh phúc. Nhưng không, hắn chưa bao giờ cảm thấy thực sự hạnh phúc vì điều đó. Vì tổ chức, mà bàn tay của một đứa con nít chỉ mới mười hai tuổi như hắn không biết đã vấy máu bao nhiêu lần. Nhưng suy cho cùng thì hắn là một người rất tội nghiệp, vì hắn luôn sống trong sự cô đơn, không ai quan tâm. Những lúc như vậy hắn chỉ còn cách lấy nỗi đau của người khác làm niềm vui của mình. Hắn ganh tị với những ai hạnh phúc hơn hắn. Vì vậy mà khi thấy em, thấy nụ cười trên môi em thì hắn lại không thể chịu được. Tại sao đến một đứa ăn mày cũng có thể cười tươi được như vậy trong khi hắn lại chưa bao giờ làm được điều đó?

Chính vì vậy mà hắn quyết định sẽ làm cho nụ cười trên môi em biến mất mãi mãi, thay vào đó là những giọt nước mắt không bao giờ có thể ngừng được.

Hắn rời mắt khỏi em, quay đi chỗ khác, hờ hững buông câu không chút tình người:

- Mặc kệ nó!

Liz lắc đầu, cậu đi ra ngoài rồi đóng cửa lại vì cậu biết có nói sao đi nữa thì cũng không thể thay đổi được quyết định của hắn. Bây giờ chỉ còn lại một mình hắn trong nhà, cảm giác cô đơn, lạc lỏng lại ập đến khiến hắn không tài nào chịu được. Hắn bật nhạc lên nghe, vặn volume to hết cỡ để lấn át đi sự yên lặng đến rợn người trong căn nhà này.

Hắn nằm dài trên ghế sofa, một tay buông thỏng còn một tay làm gối. Cảm giác buồn ngủ đang không ngừng thôi thúc hắn, mi mắt nặng trĩu từ từ rủ xuống mang theo những buồn phiền đi sâu vào giấc ngủ.

Hắn vừa chợp mắt được chút xíu thì hình ảnh cha hắn cầm súng bắn chết mẹ hắn lại hiện lên khiến hắn bừng tỉnh. Hắn vẫn nhớ như in cái ngày đó, đó là ngày sinh nhật năm hắn 3 tuổi. Cái tuổi mà cha hắn cho là đủ lớn để có thể bắt mẹ hắn rời xa hắn mãi mãi. Cha hắn đã giết mẹ hắn chỉ bằng một cái bóp cò. Chỉ vì một quy định nghiêm ngặt trong Leaders là con trai của người thừa kế chức vụ tối cao không được yêu và lấy người con gái có thân phận thấp kém. Nếu làm trái với quy định thì sẽ bị tước quyền thừa kế và bị trục xuất khỏi Leaders với hai bàn tay trắng mà cha hắn đã nhẫn tâm giết chết người đàn bà ông yêu. Vì cha hắn là một người có tham vọng rất lớn, ông không muốn chỉ vì một người đàn bà mà đánh mất cả tương lai của mình được nên ông đã chọn cách giết chết bà. Ông đã không ngần ngại mà cho hắn thấy cảnh tượng tàn khốc đó dù ông biết là hắn sẽ rất hận ông. Nhưng vì ông muốn cho hắn biết quyền lực, địa vị, tiền bạc là trên hết không nên vì một người phụ nữ mà đánh mất tất cả nên ông mới phải làm vậy.

Hắn cũng giống như cha hắn, đều là người có tham vọng lớn. Nên dù có hận ông, thì hắn vẫn muốn thừa kế chức vụ tối cao đó. Ông đã chọn Jane – con của người đứng sau ông một bậc, đồng thời cũng là bạn thân của ông là người vợ sau này của hắn. Tuy hắn không thích nhưng cũng không phản đối, vì dù sao Jane cũng là một cô bé rất xinh đẹp và quyền quý nên rất xứng đáng với ngôi vị phu nhân của hắn.

Hắn tắt nhạc rồi với tay lấy cái điện thoại trên bàn, bấm số và định gọi cho ai đó thì Liz bước vào, đi bên cạnh cậu là em đang run lên bần bật vì lạnh. Liz khuyên mãi mà em vẫn không

Trang: [<] 1, [2] ,3,4 ,42 [>]

Like để ủng hộ YenBai.Mobi:

Từ Khoá:
4 5 6 7 8 9 10 11 12 14 16 20 21 22 23 24 25 26 28 30 31 32 33 34 35 36 37
DMCA.com Protection Status
U-ONC-STAT