watch sexy videos at nza-vids!
*
Wap Tai Game, Phim di động
Tải Game Miễn Phí, Đọc truyện hay
* | Game Online | Game Offline | Phim Cho Điện Thoại | Truyện Hay | GiftCode | Game Android
» Bầu Cua Online - Đổi Thẻ Điện Thoại
» Avatar Online - Ngôi Nhà Hạnh Phúc
» Mobi Army 2 Online - Game Tựa Gunny
» Phong Vân Truyền Kỳ - Công Thành Chiến
» IWIN Online - Game cờ bạc số 1
» Ngôi Làng Của Gió Nông Trại Cho Java Android IOS
» GoPet 1.3.3 - Hội Thú Chiến
» ANDROID STORE - Là kho lưu trữ các ựng dụng phổ biến và hoàn toàn miễn phí trên Android vượt trội hơn cả CHplay.

[QC] Fakesmspro.cf - Trang Fake sms, Gửi tin nhắn giả mạo

LEO Privacy Guard - Diệt Virus
Phần mềm diệt virus và tăng tốc android của bạn.
tai Tải Về Máy

Game Mobile đẳng cấp cho dế yêu

Game Online / Game Offline / Ứng dụng
- Đăng Ngày: 07:00 - 18/06/2015
- Đăng Bởi: Nguyễn Quân
- Lượt Xem: 2115 Lượt

Thương Trung vậy, ít ra có hai chỗ giống nhau:

Một, đều là cao thủ bậc nhất, cực kỳ lợi hại.

Hai, đều là người đến để bảo vệ Tiêu Hồn cô nương.

Ban đầu Lương Thương Trung đâu biết có những người này, y cho rằng chỉ có một mình mình đứng ra khuông phò Tiêu Hồn cô nương.

Y đâu phải dễ gì dò thám được hành tung của Tiêu Hồn. Y gặp Tiêu Hồn trong một quán dân quê, đang ăn hạt bồ đề. Con gái ăn hàng, mắt him híp, môi đo đỏ, răng trăng trắng, rất dễ nhìn, Lương Thương Trung thấy vậy không khỏi tiêu hồn một hồi. Y định đi qua làm quen, hứa hẹn: đừng sợ, ta bảo vệ nàng. Nhưng cô nương kia lại đi trước y một bước, nhìn y cười cười.

Nụ cười đẹp như một giấc mộng.

Mà nàng là cô gái trong giấc mộng của y.

Đó là một giấc mộng đẹp.

Đó là nụ cười trong mộng, đôi mắt trong ngời nhìn y. Nàng cười nói với y: “Đừng sợ, nói cho ta biết coi ngươi sao lại lẽo đẽo theo ta vậy?”.

Y còn chưa trả lời.

Mặt ửng đỏ cái đã.

Lương Thương Trung cho rằng mình xông pha giang hồ biết bao nhiêu năm rồi, đâu thể nào đỏ mặt được!

Y còn chưa kịp hồi đáp.

Có hai người đã đứng dậy.

Đứng lên đi ra.

Hơn nữa đồng thời phát động công kích.

Đó là một trận chiến cực kỳ đáng sợ.

Kẻ công kích, một người là một tên nhóc miệng méo da thịt thô sần đến gần như toàn thân mọc đầy vảy cá.

Người kia là một hán tử sắc mặt và thân hình lúc bình thường thì xám xịt, lúc lo âu thì biến thành màu lam, nhưng đến khi phẫn nộ thì lại lại đỏ bừng lên hết.

Vũ khí của tên nhóc miệng méo là la sách, một dải tơ mỏng. Vũ khí của hán tử mặt đổi sắc theo tâm tình là một thanh loan đao sắc bén.

Bọn họ tấn công rất mãnh liệt.

Hơn nữa rất kỳ lạ.

Bọn họ không những tấn công Lương Thương Trung, đồng thời cũng công kích lẫn nhau, mà càng đánh lâu lại càng hung mãnh: địch nhân càng mạnh, bọn họ càng dữ tợn; thụ thương càng nặng, đấu chí càng hừng hực; đánh càng gay go, càng cứng cỏi phấn đấu.

Loan đao và la sách bám sát “Tiểu Yểm kiếm” của Lương Thương Trung, không ngừng tung toé hoa lửa khi va chạm vào nhau.

Thà chịu bị thương chứ chẳng ai lùi.

Lương Thương Trung phát hiện địch thủ lần này cực kỳ khó đối phó.

Ba người bọn họ càng đánh càng dũng cảm, càng hăng máu. Nếu không phải đột ngột có kỳ biến, ba người có dũng cảm, có hăng máu tới đâu thì cuối cùng cũng sẽ thay nhau té quỵ.

Kinh biến là một trận đột kích.

Ít ra cũng phải có sáu mươi ba mạng đột kích hai chủ tớ nhà Tiêu Hồn cô nương, một số trong bọn sát thủ đã trà trộn làm tiểu nhị, làm thực khách trong quán.

Tên miệng méo, hán tử mặt cắc ké, Lương Thương Trung và hai bộ hạ của y lập tức chuyển hướng, lo đối phó sáu mươi mấy sát thủ nọ. Đến giờ bọn họ mới biết mình cùng chung một trận tuyến bảo vệ Tiêu Hồn cô nương!
Sau khi biết ý nhau, ba người đổi địch thành bạn.

Hán tử miệng méo thì ra là con cháu nhà gia thế, còn trẻ mà đã làm quan đến chức Hiệu úy, có điều không quen được lề thói triều đình “chỉ cho quan châu đốt lửa, không cho bá tánh thắp đèn” [Điền Đăng thời Tống làm quan trấn giữ một châu, bắt mọi người phải kỵ húy tên mình (vì chữ "Đăng" trong tên của y có nghĩa là "lên", nhưng do cùng âm với "Đăng" có nghĩa "đèn" cho nên y không cho người xung quanh dùng bất cứ chữ nào có âm "Đăng"). Kẻ xúc phạm điều luật của y bị cho ăn hèo, cho nên bá tánh nguyên một châu đành phải gọi "đăng" (đèn) là "hỏa" (lửa). Vì vậy đến ngày Tết Nguyên Tiêu thắp đèn, quan Phủ doãn cho phép dân cư trong khu vực du ngoạn thưởng lãm, đăng bố cáo rằng: "Bổn châu án chiếu quán lệ, phóng hỏa tam thiên" 0. Bá tánh ai ai cũng vừa tức tối vừa buồn cười. Ngày Tết thắp đèn mà chữ "đăng" không cho dùng thì còn ra thể thống gì nữa! Có người mượn Hai câu đó sau này trở thành một thành ngữ lưu truyền đến ngày nay. Người ta dùng nó để hình dung bọn quan lại xấu xa hoành hành bá đạo, chèn ép dân lành">, cho nên bỏ chẳng làm quan, hành hiệp giang hồ.

Quái nhân mặt mày đổi sắc vốn hồi bé bị bệnh sài đẹn. Lúc mang thai hắn, mẹ hắn bị bọn quan lại bắt ép làm thiếp, bà có chết cũng không chịu tuân theo, nên bị giam trong lao tù, lãnh đủ hình phạt, may là còn sống, có điều sinh ra quái thai, lại thành nhân tuyển tốt để tập võ.

Tuyệt kỹ lợi hại nhất của Lương Thương Trung là khinh công.

Y dùng “khinh công” làm “vũ khí” và “công kích” chủ yếu nhất.

Người khác cứ lo kiếm nhanh, đao lẹ, xuất thủ mau.

Y nhanh, lẹ, mau ở thân pháp.

Cho nên người khác có thể đánh một đao, một thương, một kiếm cực nhanh, nhưng Lương Thương Trung lại có thể dùng thời gian tung một chiêu đó để tấn công toàn thân người ta; nói một cách khác, thân người của y có thể thình lình chuyển ra sau lưng, trên đầu, dưới chân địch nhân, y mà phát động công kích thì người ta có muốn đề phòng cũng đề phòng không được.

Cái đó mới đáng sợ hơn xa chiêu nhanh, thức lẹ, xuất thủ mau.

Huống hồ thân pháp nhanh không nhất định phải dùng để xuất thủ, cho dù có lách tránh hay bỏ chạy cũng có lợi vô cùng.

Tuyệt chiêu của quái nhân đổi sắc mặt là một khi hắn đánh không được sẽ nổi nóng.

Một khi nổi nóng là mặt mày hắn đổi sắc.

Một khi đổi sắc là hắn nằm rạp dưới đất.

Ngậm một họng cát.

Hoặc nuốt bùn.

Sau đó hắn như bơm đầy kình lực trở lại, phát động công kích tràn trề tinh khí thần gấp mười lần ban đầu, hơn nữa đang đánh nhầu đánh rát mà còn thình lình há miệng phun một đống cát.

(Lương Thương Trung nghe nói hắn có ngoại hiệu là “Đại vương ăn cát”).

Anh chàng miệng méo một khi đánh thì liều mạng ghê gớm, miệng càng méo xệch, bộ dạng càng khủng bố.

La sách múa loạn xạ, lúc đánh hứng chí toàn thân như phựt lửa, dồn cuốn địch nhân vào lưới sách, chẳng động đậy được, cũng có thể dùng mũi nhọn trên sách đâm cắt địch nhân nát ngấu. Một khi bị địch nhân tập kích cũng có thể dùng la sách bao bọc lấy mình, công thế có dữ đến đâu cũng phá không được thiên la địa võng gã bày bố.

Gã miệng méo bộ dạng giận dữ, giao thủ với người ta mà cứ như sự tức tối của gã đã đủ để nuốt chững người ta. Trán gã nhăn sắp lớp, cái miệng méo mím cứng, con mắt trái nhíu chặt, con mắt phải trợn tròn, kẻ giao thủ với gã mà nhát gan một chút thì đã bị hù bay mất nửa cái mạng.

(Lương Thương Trung cũng biết gã có ngoại hiệu là “Hiệu úy miệng méo”).

Ba người bọn họ liên thủ đánh lùi sáu mươi ba tên, tới lúc đó mới biết hai chuyện:

Một, bọn họ đều là người đến bảo vệ Tiêu Hồn cô nương đi Lĩnh Nam.

Hai, bọn người lợi dụng khi họ đang đánh nhau mà mưu đồ sát hại Tiêu Hồn cô nương là đám “Phá Hoại bang”.

“Phá Hoại bang” là gì?

“Dưỡng Thần đường”, “Đồ Quỷ ốc”, “Kiếp Sát phái”, “Phá Hoại bang” đều là bang phái võ lâm quật khởi trong hai mươi năm gần đây.

Bốn bang phái đó cũng toàn là tay sai mà bọn quan hoạn dàn trải trong võ lâm. Tuy chịu nghe lệnh, bốn tổ chức lại có mục đích khác nhau.

“Dưỡng Thần đường” là vì quyền. Tổng đường chủ của chúng cũng đang làm quan trong triều. Nếu không vâng vâng dạ dạ với đám thái giám có quyền được thế thì làm sao mà làm quan được, hơn nữa cũng chẳng thể giữ mạng trong giang hồ.

Kẻ chủ trì “Đồ Quỷ ốc” là người do Đề hình án sát sứ Tra Mỗ phái ra.

“Kiếp Sát phái” hoàn toàn hành sự vì tiền. Bọn hoạn quan có Đông, Tây, Nội Xưởng, chỗ nào cũng có bạc, mà bọn chúng đâu phải tự móc hầu bao của mình: toàn là rót thịt nạo xương dân đen mà ra.

Mục đích của “Phá Hoại bang” là cầu danh. Chúng vốn yếu thanh yếu thế hơn “Dưỡng Thần đường”, “Kiếp Sát phái”, “Đồ Quỷ ốc”, hơn nữa cũng quật khởi trễ hơn hết. Nếu muốn nghểnh đầu giương cờ gióng trống chiêu binh mãi mã, nhất định phải giành được sự âm thầm ưng thuận cho phép của bọn quan hoạn.

Cho nên chúng chịu làm bất cứ chuyện gì, miễn sao để cho bọn thái giám và nha sai vui lòng.

Bọn chúng quả cũng đã thu hoạch được sự tín nhiệm của bè lũ hoạn quan.

Vì vậy chúng quật khởi rất nhanh.

Như dòi bọ sinh trưởng lan tràn trên mình một con voi chết vậy.

“Phá Hoại bang” có “Tứ đại thiên vương”: “Trần Xuân, Lý Hạ, Trương Thu, Vương Đông.

Bốn tên đó tuyệt đối là “cao thủ phá hoại”.

Nhưng trong chiến dịch này, bốn tên đều chưa xuất hiện.

Hành động lần này xem chừng chỉ là “thăm dò”: xem xem người hộ tống Tiêu Hôn cô nương ngon tới cỡ nào!

Ba người bọn họ vì đã kịch chiến với nhau cho nên rất tán thưởng võ công của nhau, đồng thời bọn họ cũng vì vừa kịch chiến với đám tập kích cho nên càng tán thưởng sự gan dạ của nhau.

Tiêu Hồn cô nương chứng kiến trường đại chiến đó mà vẫn nheo mắt cười tươi, ngón tay thanh tú vuốt ve con mèo đang ôm trong lòng, bộ dạng ung dung cởi mở: “Đại vương, hiệu úy, Lương đại hiệp, các người đánh một trận vừa rồi đúng là chẳng đánh chẳng quen mà”.

Ba người đưa mắt nhìn nhau.

Lương Thương Trung hít một hơi sâu: “Nàng nhận ra ba người bọn ta?”.

Tiêu Hồn gật gật đầu, chớp chớp đôi mắt mỹ lệ đến gần như quyến

Trang: [<] 1, [2] ,3,4 ,11 [>]

Like để ủng hộ YenBai.Mobi:

Từ Khoá:
4 5 6 7 8 9 10 11 12 14 16 20 21 22 23 24 25 26 28 30 31 32 33 34 35 36 37
DMCA.com Protection Status
U-ONC-STAT