watch sexy videos at nza-vids!
*
Wap Tai Game, Phim di động
Tải Game Miễn Phí, Đọc truyện hay
* | Game Online | Game Offline | Phim Cho Điện Thoại | Truyện Hay | GiftCode | Game Android
» Bầu Cua Online - Đổi Thẻ Điện Thoại
» Avatar Online - Ngôi Nhà Hạnh Phúc
» Mobi Army 2 Online - Game Tựa Gunny
» Phong Vân Truyền Kỳ - Công Thành Chiến
» IWIN Online - Game cờ bạc số 1
» Ngôi Làng Của Gió Nông Trại Cho Java Android IOS
» GoPet 1.3.3 - Hội Thú Chiến
» ANDROID STORE - Là kho lưu trữ các ựng dụng phổ biến và hoàn toàn miễn phí trên Android vượt trội hơn cả CHplay.

[QC] Fakesmspro.cf - Trang Fake sms, Gửi tin nhắn giả mạo

NPLAY – TIẾN LÊN, XÌ TỐ
TIẾN LÊN, MẬU BINH, XÌ TỐ, BÀI CÀO, BẦU CUA, XÌ DÁCH, PHỎM
tai Tải Về Máy

Game Mobile đẳng cấp cho dế yêu

Game Online / Game Offline / Ứng dụng
- Đăng Ngày: 17:17 - 20/06/2015
- Đăng Bởi: Nguyễn Quân
- Lượt Xem: 6030 Lượt

là hai người liền theo bờ sông thẳng tiến về hướng phải.

Hai người vừa đi khỏi không lâu, bỗng bờ sông vang lên “ầm” một tiếng rền rĩ, rồi thì một cột nước phun lên cao từ dưới sông đã nhô lên hai người.

Hai người ấy, một có vóc dáng rất cao to, thoạt nhìn giống như người, nhưng nhìn kỹ lại thì không phải, mà là một quái thú nửa người nửa vượn, toàn thân lông đen xoắn xít, mũi hếch cao, miệng to và đỏ lòm, trông hết sức ghê rợn.

Người cõng trên lưng quái thú chính là Lý Thuần Như, còn người kia mặc áo cà sa màu vàng, thì ra là một tăng nhân.

Hai người một thú nhô lên khỏi mặt nước, tăng nhân buông tiếng cười ha hả, đưa tay vỗ vỗ lên đùi quái thú, quái thú cũng toét miệng kêu “hô hô” như cười, nghe thật rùng rợn.

Tăng nhân đưa tay xách Lý Thuần Như từ trên lưng quái thú xuống, đoạn vỗ nhẹ một cái vào lưng Lý Thuần Như.

Lý Thuần Như “uạ” một tiếng, phún ra một ngụm to nước, hé mở mắt ra, sửng sốt nói:

- Tôn giá… là ai? Mang tại hạ đến đây để làm gì?

Tăng nhân áo vàng cười:

- Các hạ khỏi cần biết bần tăng là ai, nếu bần tăng mà không mang các hạ đi, e rằng tính mạng các hạ khó mà bảo toàn.

Thì ra Lý Thuần Như đang nằm trên chiếc giường vạn niên bằng băng dưỡng thương, Tây Môn Thất vừa ra khỏi thạch thất, chàng bỗng nghe từ nơi cửa vang lên một tiếng “kẹt” rất khẽ.

Bấy giờ Lý Thuần Như đang nhắm mắt dưỡng thần, tuy nghe tiếng động, nhưng lại nghĩ là Tây Môn Thất quay vào nên không bận tâm đến, vẫn tiếp tục vận khí điều tức, lát sau lại nghe tiếng chân vang lên và đi về phía chàng.

Lý Thuần Như cảm thấy đối phương đã đến trước mặt mình, bèn mới hé mở mắt ra nhìn, liền tức khí huyết sôi sục, sửng sốt kêu lên:

- Ồ!

Thì ra người đứng trước mặt chính là Đào Hành Khản, người đã hạ sát Lý Bảo huynh trưởng chàng tại nhà Diêm Phùng Hiểu hôm trước.

Chỉ thấy Đào Hành Khản một tay đặt trên chuôi kiếm, hai mắt sáng quắc nhìn mình.

Lý Thuần Như bất giác rùng mình, gắng gượng hỏi:

- Tôn giá… muốn gì?

Đào Hành Khản cười vẻ như áy náy nói:

- Lý bằng hữu, tại hạ phụng mệnh sư phụ, mời Lý bằng hữu đến gặp lão nhân gia ấy một phen.

- Lệnh sư là ai? Vì sao lại cần gặp tại hạ?

Đào Hành Khản không đáp, vung chỉ điểm vào huyệt Kiên Tỉnh của Lý Thuần Như.

Lý Thuần Như vốn đã mất hết công lực, giờ đây bị Đào Hành Khản phong bế huyệt đạo, đương nhiên đâu còn sức kháng cự.

Đào Hành Khản “choang” một tiếng, tuốt trường kiếm ra, cắp lấy Lý Thuần Như dưới nách, tung mình phóng ra ngoài.

Vừa ra đến bên ngoài thì gặp Dị Ngọc Phụng. Đào Hành Khản ác chiến với Dị Ngọc Phụng, Lý Thuần Như vẫn bị cắp dưới nách. Đến khi Đào Hành Khản thoát thân, Lý Thuần Như chỉ cảm thấy đã bị người mang vào trong rừng và bỏ xuống đất, chẳng rõ trải qua bao lâu, mới nghe bên cạnh có người nói chuyện.

Tiếng nói của hai người cách chàng rất gần, song bởi Lý Thuần Như chẳng thể động đậy nên không trông thấy được họ.

Chỉ nghe một người giọng rổn rảng nói:

- Đồ nhi, chúng ta phải vất vả lắm mới có được ba con Thông Thiên Bửu Long trong Ngân Hoa Cốc, sao ngươi lại dùng làm ám khí, nếu ta mà không đến kịp lúc, để rơi vào tay Tát Thị Tam Ma hoặc Linh Xà tiên sinh thì sẽ gây ra sóng gió còn gì?

Rồi nghe tiếng Đào Hành Khản nói:

- Sư phụ, bấy giờ tình thế khẩn cấp, nếu đồ nhi mà không ném ra ba con Thông Thiên Bửu Long, e rằng tính mạng khó thể bảo toàn và cũng đâu mang y về gặp sư phụ được.

Lý Thuần Như nghe đề cập đến cái tên Thông Thiên Bửu Long, không khỏi thoáng động tâm, dường như đã từng nghe ai nói đến thì phải.

Song ấn tượng hết sức mờ nhạt, như là ngoại hiệu của một người, mà cũng lại như tên gọi của một loại ám khí, không sao khẳng định được một cách chính xác đó là gì.

Sau đó lại nghe người kia nói:

- Ba con đó đã lấy từ trên mình cha mẹ ngươi và quả nhiên ta đã lấy được một con ở trên mình Lý Bảo, cả thảy đã có được bốn con, chỉ còn thiếu ba con nữa thôi. Ha ha!

- Vâng!

- Còn ba con kia chính là ở trên mình tiểu tử này, hãy cẩn thận canh chừng hắn, ta có việc đi khỏi, ngươi không được để cho hắn tẩu thoát đấy!

- Xin sư phụ yên tâm!

Lý Thuần Như nghe vậy vô cùng thắc mắc, bởi chàng biết tiểu tử mà người kia đã nói chính là chỉ mình và định tìm ra ba con Thông Thiên Bửu Long gì đó ở trên người mình. Nhưng Thông Thiên Bửu Long là gì vậy?

Song Lý Thuần Như cũng khá thông minh, tuy không biết Thông Thiên Bửu Long là gì, nhưng nhất định là có liên quan đến cái chết của Lý Bảo ca ca chàng.

Lát sau, người kia lại nói:

- Phen này ra đi khó định được thời gian, ngươi có thể giải khai huyệt đạo cho hắn, nhưng tuyệt đối không được để hắn đào tẩu và cũng không được để hắn chết.

- Vâng!

Lý Thuần Như không còn nghe tiếng gì nữa, bỗng cảm thấy có người vỗ nhẹ lên vai, huyệt đạo đã được giải khai.

Lý Thuần Như vội quay người, chỉ thấy ở ngoài mấy trượng có một người vóc dáng rất cao gầy, đang im lìm như hồn ma lướt đi, người giải huyệt cho chàng chính là Đào Hành Khản.

Lý Thuần Như tuy được giải huyệt, song vẫn không đủ sức đối kháng với Đào Hành Khản, đành tức giận nói:

- Ngươi… mang ta đến đây để làm gì?

Đào Hành Khản cười gượng:

- Lý huynh đệ, tại hạ không bao giờ có ý hại huynh đệ, huynh đệ hãy yên tâm.

- Hừ, vậy chứ tại sao ngươi lại sát hại ca ca ta?

Đào Hành Khản buông tiếng thở dài, ngoảnh mặt đi nơi khác, không nói gì nữa.

Lý Thuần Như thấy mình đang ở trên một ngọn đồi cao, cạnh đó có hai con ngựa đang cúi đầu ăn cỏ, nghĩ nếu như mình thừa lúc đối phương không đề phòng, cướp lấy một con ngựa đào tẩu thì cũng được, nhưng mình biết chạy đi đâu? Nghĩ vậy lòng không khỏi buồn chán vô cùng.

Lý Thuần Như vốn có một gia đình rất đàng hoàng, song thân cũng là người có tiếng tăm trong giới võ lâm, nhưng kể từ khi Đào Hành Khản hạ độc thủ giết chết Lý Bảo, gia đình chàng đã ly tán mỗi người mỗi ngã.

Lý Thuần Như đưa mắt nhìn dáng sau lưng Đào Hành Khản, lửa giận ngùn ngụt, nhưng bỗng nhiên lại nghĩ đến Đào Lâm.

Chàng nghĩ đến tình ý của Đào Lâm đã dành cho mình, lòng nghe chua xót khôn cùng, đành buông tiếng thở dài thậm thượt.

Thế là chàng đã cùng Đào Hành Khản ở trên ngọn đồi ấy suốt hai đêm, hai người chẳng ai nói với ai một lời. Qua ngày thứ ba, Đào Hành Khản biết rõ Lý Thuần Như đang thọ trọng thương, không thể đào tẩu được, bèn một mình đi lấy nước và đã gặp Dị Ngọc Phụng bên bờ hồ.

Lúc Đào Hành Khản rời khỏi, Lý Thuần Như lập tức đứng lên định thừa cơ đào tẩu, nhưng người chàng quá suy nhược, khó khăn lắm mới đứng lên được, chỉ cảm thấy đầu choáng mắt hoa, ngay cả đứng cũng chẳng vững, vừa định cố gắng bước tới để vịn vào một ngọn cây nhỏ, bỗng thấy bên kia đồi có hai người xuất hiện.

Lý Thuần Như định thần nhìn kỹ, lập tức giật nẩy mình, thì ra đó là một người một thú, và con thú ấy hình dạng rất quái dị, thật chưa từng gặp bao giờ, trông hết sức khủng khiếp.

Lý Thuần Như vốn định cất tiếng hô hoán, song tăng nhân áo vàng kia đã im lìm lướt đến, vung chỉ điểm vào mạng sườn chàng.

Lý Thuần Như lập tức bị khống chế, và con quái thú lẹ làng thụp xuống, đã cõng chàng lên lưng và phóng đi nhanh như gió, đến bên bờ sông, con quái thú liền nhảy ngay xuống.

Lý Thuần Như ở dưới sông cố gắng nín thở, đang lúc không còn chịu đựng được nữa, con quái thú lại nhô lên khỏi mặt nước.

Lý Thuần Như thở hồng hộc, mặt mày đỏ bừng.

Song tăng nhân áo vàng lại cười hề hề nói:

- Các hạ không chết quả là may cho bần tăng.

Lý Thuần Như tức giận cười gằn:

- Hừ, ta mà chết thật càng tốt.

Tăng nhân áo vàng lắc đầu:

- Ồ, các hạ tuyệt đối không thể chết được.

Lý Thuần Như lúc này quả là rất muốn chết đi, song vì giữa chàng với Đào Lâm hãy còn chút tình ý chân thật, do đó chàng mới còn sống trên cõi đời, nếu lúc này mà chàng hay tin Đào Lâm đã trở thành vợ của đại ma đầu Dị Cư Hồ, nhất định chàng sẽ tự sát ngay.

Vì vậy khi nghe tăng nhân áo vàng nói xong, Lý Thuần Như cười chua chát nói:

- Vì sao tại hạ lại không được chết?

Tăng nhân áo vàng vẻ rất nghiêm túc nói:

- Các hạ rất có thể là giáo tông của chúng tôi, nếu các hạ mà chết đi, mấy ngàn giáo chúng lấy ai thống lĩnh?

Lý Thuần Như kinh ngạc:

- Tôn giá nói sao?

Tăng nhân áo vàng đột nhiên vung tay “bốp bốp” hai tiếng, đã tự xáng cho mình hai cái tát tai, đoạn lẩm bẩm:

- Việc trọng đại thế này, sao mình lại có thể tiết lộ bí mật trước?

Đoạn lão cười giả lả nói:

- Những gì bần tăng vừa nói, các hạ cứ xem như không hề nghe vậy.

Lý Thuần Như cười dở khóc dở, thầm nghĩ tăng nhân áo vàng này hẳn là một kẻ điên khùng, nên chẳng bận tâm đến nữa, chỉ hỏi:

- Bây giờ tôn giá định mang kẻ này đi đâu?

- Một vị trưởng lão và hai vị Chuyển Luân Vương của bổn giáo đang chờ các hạ, bần tăng phải đưa các hạ đến gặp họ.

Lý Thuần Như càng thêm thắc mắc, nghĩ mình đang nằm trong tay kẻ khác, ngoại trừ phó phác cho số trời, biết còn cách nào hơn? Bèn không nói gì nữa.

Tăng nhân áo vàng ra lệnh cho quái thú lại

Trang: [<] 1, 36, 37, [38] ,39,40 ,80 [>]

Like để ủng hộ YenBai.Mobi:

Từ Khoá:
4 5 6 7 8 9 10 11 12 14 16 20 21 22 23 24 25 26 28 30 31 32 33 34 35 36 37
DMCA.com Protection Status
U-ONC-STAT