watch sexy videos at nza-vids!
*
Wap Tai Game, Phim di động
Tải Game Miễn Phí, Đọc truyện hay
* | Game Online | Game Offline | Phim Cho Điện Thoại | Truyện Hay | GiftCode | Game Android
» Bầu Cua Online - Đổi Thẻ Điện Thoại
» Avatar Online - Ngôi Nhà Hạnh Phúc
» Mobi Army 2 Online - Game Tựa Gunny
» Phong Vân Truyền Kỳ - Công Thành Chiến
» IWIN Online - Game cờ bạc số 1
» Ngôi Làng Của Gió Nông Trại Cho Java Android IOS
» GoPet 1.3.3 - Hội Thú Chiến
» ANDROID STORE - Là kho lưu trữ các ựng dụng phổ biến và hoàn toàn miễn phí trên Android vượt trội hơn cả CHplay.

[QC] Fakesmspro.cf - Trang Fake sms, Gửi tin nhắn giả mạo

Phần mềm lướt web - UC Web MINI
Lướt web nhanh hơn và tiết kiệm tới 95% chi phí.
tai Tải Về Máy

Game Mobile đẳng cấp cho dế yêu

Game Online / Game Offline / Ứng dụng
- Đăng Ngày: 23:00 - 27/06/2015
- Đăng Bởi: Nguyễn Quân
- Lượt Xem: 2900 Lượt

mua vài loại cá vàng mới, đã tốn mất mấy trăm lượng, mà cá trong hồ cá Đoàn phủ có mấy chục loại nàng chưa từng thấy, không chỉ ở phủ Hầu gia, ở các quý phủ khác nàng từng đến cũng chưa bao giờ thấy được.
Cây hoa quý hiếm, đình tinh tế như vậy, phủ Hầu gia hoàn toàn không có khả năng sánh bằng. Vậy, xem ra Đoàn Chính Trung giàu có hơn cha nàng rất nhiều.

Chính văn Chương 5: Nhàn hạ
Edit: Yuki no Hana
Cây hoa quý hiếm, đình tinh tế, phủ Hầu gia hoàn toàn không có khả năng bằng được. Như vậy, xem ra Đoàn Chính Trung giàu có hơn cha nàng rất nhiều.
Tiếng chim hót êm tai truyền đến, Cầu Mộ Quân đi theo thanh âm kia, quả nhiên ở dưới tàng cây treo một cái lồng chim. Cây kia ở bên bờ hồ cá, dưới tán cây đặt một chiếc bàn đá. Vừa đúng lúc nàng đi mệt, liền đi qua ngồi xuống. Bên cạnh bàn trồng Thược Dược, Mẫu Đơn, lại gần đã có mùi hoa thơm bay đến.
Con chim trong lồng cực xinh đẹp, tiếng kêu cũng rất êm tai, đúng là loài chim quý báu dưới cổ có lông xanh đậm, chỉ có trong cung đình mới nuôi nổi. Nếu không phải từng nhìn thấy trong sách, nàng cũng sẽ không biết.
Nha hoàn thấy nàng ngồi xuống, một lát sau liền bưng một ly trà tới.
Ngắm hoa, thưởng ngư, nghe chim hót, phẩm trà…… Cầu Mộ Quân không thể không thừa nhận Đoàn Chính Trung thật sự rất biết hưởng thụ .
Ngồi trong chốc lát, Cầu Mộ Quân nghĩ nếu có một hai quyển sách thì tốt. Ở trong phủ không có việc gì làm, không đọc sách có vẻ rất nhàm chán. Người như Đoàn Chính Trung hẳn là không có sách, nhớ đến người buổi sáng từng đi thỉnh an nàng – Đoàn Tử Thông, Cầu Mộ Quân liền hỏi nha hoàn bên cạnh:“Bình thường Thiếu gia hay làm gì?”
Nha hoàn hồi đáp:“Hồi phu nhân, bình thường thiếu gia hay đọc sách, lúc này hẳn đang ở trong phòng đọc sách.”
Cầu Mộ Quân liền đứng dậy nói:“Vậy dẫn ta qua nơi đó đi.”
Đoàn Tử Thông ở trong một viện riêng, Cầu Mộ Quân chỉ đi đến bên ngoài cửa, sai nha hoàn đi vào mượn hắn mấy quyển sách.
Đang nói, Đoàn Tử Thông lại từ phía sau đến, gọi một tiếng “Mẫu thân.”
Cầu Mộ Quân quay đầu lại, đoán hắn mới từ bên ngoài về.
“Mẫu thân có việc tìm con sao?” Đoàn Tử Thông hỏi.
Cầu Mộ Quân gật gật đầu nói:“Ta muốn đến mượn ngươi mấy quyển sách giết thời gian, sao vậy, vừa rồi ngươi không ở quý phủ sao?”
Đoàn Tử Thông cung kính nói:“Hồi mẫu thân, buổi sáng con cùng các bằng hữu tụ hội, đây là thơ hôm nay mọi người làm.”
Cầu Mộ Quân nhìn trang giấy trên tay hắn, gật đầu.
“Mẫu thân, người muốn loại sách gì? Con đi cho người lấy.” Đoàn Tử Thông nói.
Cầu Mộ Quân cười nói:“Tùy tiện lấy hai quyển là được .”
Đoàn Tử Thông gật đầu đi vào, Cầu Mộ Quân lại một lần nữa cố gắng ở trong lòng tiêu hóa chuyện mình có “Con trai” lớn như vậy.
Trong chốc lát Đoàn Tử Thông liền đi ra, đưa sách cho Cầu Mộ Quân, Cầu Mộ Quân để cho nha hoàn bên cạnh nhận lấy .
“Mẫu thân, nơi này không có sách gì, chỉ có thể chọn hai quyển này. Thư phòng của nghĩa phụ có rất nhiều sách, nhưng người bên ngoài không thể vào. Về sau mẫu thân có thể nói với nghĩa phụ một tiếng, muốn loại sách gì đi thư phòng tìm chắc chắn có.” Đoàn Tử Thông nói.
Thư phòng? Cầu Mộ Quân sửng sốt một chút. Nàng không nghĩ tới Đoàn Chính Trung cũng có thư phòng. Lại nghĩ đến hoa viên của hắn, nàng liền hiểu được. Càng là người không có học thức càng thích học đòi văn vẻ, giả vờ thành bộ dáng yêu học vấn. Hoa viên Đoàn phủ cũng như vậy, tuy nói mất thật nhiều tiền, nhưng không thấy vẻ mạ vàng khảm bạc, mà khắp nơi đều là tình thơ ý hoạ.
“Ừm, ngươi không nói ta thật không biết. Tốt lắm, không quấy rầy ngươi, ngươi đi đọc sách đi. Sách ta sẽ trả lại ngươi sau.” Cầu Mộ Quân nói.
“Mẫu thân đại nhân nói quá lời.” Đoàn Tử Thông nói, cúi đầu cung kính tiễn Cầu Mộ Quân rời đi.
Buổi chiều, Cầu Mộ Quân dùng hai quyển sách, mấy chén trà nhỏ giết thời gian, đến chạng vạng, nha hoàn nói với nàng:“Phu nhân, Lão gia sắp về.”
Cầu Mộ Quân nghe xong, buông sách đi đến cửa lớn. Vừa đến nơi, mới phát hiện Đoàn Tử Thông sớm đã đứng ở cửa.

Chính văn Chương 6: Trừng phạt
Edit: Yuki no Hana
Cầu Mộ Quân nghe xong, buông sách đi đến cửa lớn. Vừa đến nơi, mới phát hiện Đoàn Tử Thông sớm đã đứng ở cửa.
Không đợi bao lâu, có một chiếc xe ngựa lớn đi về phía này, cuối cùng đứng ở trước cửa Đoàn phủ.
Một người quỳ gối trước xe ngựa, hai tay chống xuống đất.
Màn xe ngựa được nâng lên, Đoàn Chính Trung được đỡ xuống xe ngựa, sau đó dẫm lên lưng người kia đi xuống đất
Quản gia Đoàn phủ, thiếu gia, một ít mama đều ra nghênh đón.
“Nghĩa phụ.” Đoàn Tử Thông kêu lên.
Đoàn Chính Trung nhìn nhìn hắn nói:“Hôm nay đọc sách thế nào?”
Đoàn Tử Thông hồi đáp:“Buổi sáng đi gặp vài vị thi hữu (bạn làm thơ), buổi chiều viết hai bài thơ.”
“Thi hữu? Lại là mấy kẻ tú tài nghèo kiết hủ lậu kia?”
“Nghĩa phụ……”
Đoàn Chính Trung không nói gì, lập tức vào cửa.
Cơm chiều không có Đoàn Tử Thông, trên bàn chỉ có nàng cùng Đoàn Chính Trung.
Theo hắn vào cửa, nàng liền không nói chuyện, đến bây giờ cũng không biết nói cái gì, thậm chí không dám nhìn hắn.
Nàng âm thầm đếm thức ăn trên bàn, có đến bốn mươi món. Sau khi hắn ngồi xuống, nha hoàn lại bưng lên một đĩa đồ ăn nhỏ đặt ở trước mặt Đoàn Chính Trung.
Ý là đĩa đồ ăn này chỉ làm cho một mình hắn ăn.
Cầu Mộ Quân âm thầm nhìn đĩa đồ ăn kia, chỉ là một đĩa thịt được cắt nhỏ, cũng không có cái gì đặc biệt. Nhưng mà Đoàn Chính Trung có vẻ rất chú ý món này, đồ ăn khác đều chỉ ăn một hai miếng, riêng món này lại ăn hết.
Cơm nước xong, không ngồi bao lâu, Đoàn Chính Trung liền muốn đi tắm rửa, Cầu Mộ Quân do dự một chút, vẫn đi theo phía sau hắn. Mặc dù có chút sợ hắn sẽ bắt nàng hầu hạ hắn tắm rửa, nhưng nghĩ nếu mình không biểu hiện ra dáng vẻ cung kính với hắn giống những người khác trong phủ, chỉ sợ hắn sẽ xử phạt nàng.
Đoàn Chính Trung đi tuốt đằng trước, đằng sau là bốn thị vệ cầm đao. Cầu Mộ Quân đi ở đằng sau thị vệ, sau đó là nha hoàn. Đi ngang qua hoa viên, Đoàn Chính Trung ngừng lại, Cầu Mộ Quân cùng mấy người phía sau cũng cuống quýt dừng lại.
Là hai nha hoàn đang nói chuyện.
Bên đường là hoa đang nở rộ, che khuất tầm mắt, chỉ nghe thấy có người ở bên kia nói chuyện, cũng không nhìn thấy người. Cầu Mộ Quân đứng nghe xong, trong lòng nhảy dựng lên.
“Tử Đằng tỷ, tỷ thật sự quyết định đi sao?”
“Đúng vậy, mấy tháng trước đã nói với quản gia, ngày mai có thể đi rồi, đến tửu lâu nhà Hoàng lão gia mới mở giúp việc bếp núc.”
“Tiền công bên kia có cao như nơi này sao? Ta nghe nói Hoàng lão gia rất keo kiệt.”
“Hừ, dù thế nào cũng tốt hơn so với việc hầu hạ một tên hoạn quan âm tình bất định. Ngày nào ta cũng phải thái ngưu tiên lư tiên (1), ta thấy hắn ăn nhiều tiên như vậy sao có thể không phải thái giám chứ!”
“Tử Đằng tỷ, lời này sao có thể nói!”
“Ta không thèm sợ hắn, dù sao ta ngày mai đã đi. Hắc hắc, muội xem người khác động phòng ngày hôm sau đều nghiệm hồng (2), nhưng hắn cưới vợ không……”
Cầu Mộ Quân quát một câu:“Ai nói chuyện ở bên kia?” Đánh gãy lời các nàng.
Bên cạnh lập tức im bặt, nha hoàn phía sau bọn họ đã vòng sang bên kia.
Đoàn Chính Trung quay đầu nhìn Cầu Mộ Quân, cố ý giúp nha hoàn kia, nàng chột dạ cúi đầu.
Hai nha hoàn vừa nói chuyện bị dẫn đến, vừa thấy hắn, hai người cuống quít quỳ gối, một người trong đó đã sợ tới mức mặt như màu đất .
“Gọi quản gia dắt Lôi Càng đến.” Đoàn Chính Trung nói.
Không bao lâu, quản gia đi đến. Cầu Mộ Quân mới biết Lôi Càng là một con chó to.
Lúc này Đoàn Chính Trung nói với nha hoàn đang quỳ trước mặt hắn: “Ngươi cắt nhiều ngưu tiên lư tiên như vậy, hẳn là có chút nhớ nhung, hôm nay ta để cho ngươi nếm thử cẩu tiên là mùi vị gì.”
Nha hoàn tên Tử Đằng bị dọa trắng mặt, khóc nói:“Lão gia tha mạng, lão gia tha mạng, nô tỳ cũng không dám nữa!”
“Cởi quần áo của nàng ra.” Đoàn Chính Trung không để ý đến sự cầu xin tha thứ của nàng ta, thản nhiên nói.
(1) Ngưu tiên, lư tiên là dương vật và tinh hoàn của giống trâu và lừa, có tác dụng tráng dương.
(2) Nghiệm hồng: trong đêm động phòng phải có tấm vải trắng lót trên giường, để xem cô dâu có còn trong trắng hay không.

Chính văn Chương 7: Hành động kinh người
Edit: Yuki no Hana
“Cởi quần áo của nàng ra.” Đoàn Chính Trung không để ý đến sự cầu xin tha thứ của nàng ta, thản nhiên nói.
Ban đầu Cầu Mộ Quân còn suy nghĩ cái gì gọi là ‘cảm nhận mùi vị của cẩu tiên’, trừ bỏ làm chín thịt còn có ý nào khác, đến khi nghe thấy hắn nói muốn cởi quần áo nha hoàn kia nàng mới kinh hãi nhớ tới một người.
Vào thời Nam Bắc triều, Lưu Tử Nghiệp (1) thường bắt cung nữ hoang dâm cùng chó hoặc dê, ai không theo lập tức chém đầu. Khi đọc được trong sách, nàng cũng không thể tưởng tượng nổi có kẻ nào lại có thể làm như thế.
Hiện tại chẳng lẽ Đoàn Chính Trung muốn…… để chó đến làm nhục nha hoàn này? Cầu Mộ Quân không khỏi đổ mồ hôi lạnh.
Những người được quản gia gọi đến đã bắt đầu cởi quần áo của nha hoàn kia, nha hoàn khóc lóc cầu xin, Đoàn Chính Trung lại vẫn mỉm cười nhìn tất cả mọi chuyện diễn ra trước mắt.
“Lão gia……” Cầu Mộ Quân thật sự nhịn không được, vừa muốn cầu tình, nhìn thấy

Trang: [<] 1, 2, [3] ,4,5 ,15 [>]

Like để ủng hộ YenBai.Mobi:

Từ Khoá:
4 5 6 7 8 9 10 11 12 14 16 20 21 22 23 24 25 26 28 30 31 32 33 34 35 36 37
DMCA.com Protection Status
U-ONC-STAT