|
LAZADA - Mua Sắm Online
Mua sắm trực tuyến với giá rẻ nhất tại Lazada ![]() |
Tác Giả: YenBai.Mobi
Truyện Teen : Câu Chuyện Tình Yêu
Câu Chuyện Tình Yêu
NHÂN VẬT:
Thảo Ly : 1 cô bé đa cảm, nhưng chung thủy, thầm yêu Duy.
Anh Duy : 1 cậu bé tốt, là người Ly thầm yêu nhưng lại cực kì ghét Ly.
Tuấn : Bố của Ly, 1 công nhân bình thường, rất chiều chuộng con.
Hoàng : Bố của Duy, là 1 bác sĩ chuyên ngành, ông là 1 ông bố tốt, quan tâm đến con cái nhưng cũng là 1 người rất nghiêm khắc trong việc dạy con.
Quân: Em trai không-cùng-huyết-thống và là bạn cùng lớp của Ly và Duy, Ly rất quý và coi cậu như em trai ruột, nhưng Quân lại thầm yêu Ly. Quân là người biết rõ chuyện của Ly và Duy hơn cả.
TÓM TẮT NỘI DUNG:
Duy và Ly cùng học cùng lớp 11A với 42 bạn học sinh khác, mọi chuyện sẽ chẳng có gì đáng nói nếu 1 ngày, Ly nhận ra là đã thầm yêu Duy. Thế nhưng, Duy lại rất ghét Ly, ghét đến nỗi chẳng bao giờ có thể thấy hai người ở cùng 1 nơi với nhau, ở đâu có Ly thì Duy tránh, ở đâu có Duy thì Ly tránh. Thế nhưng cha mẹ của 2 người này lại là bạn bè của nhau, và trong 1 lần đi công tác, cha mẹ Ly đã phải gửi Ly ở nhà Duy trong thời gian họ đi vắng (do Ly chủ động muốn ở nhà Duy). Từ đây, Ly mới biết Duy không như cô bé đã nghĩ. Bao nhiêu chuyện thú vị và lãng mạn đã xảy ra xoay quanh câu chuyện này…
NHÂN VẬT:
Thảo Ly : 1 cô bé đa cảm, nhưng chung thủy, thầm yêu Duy.
Anh Duy : 1 cậu bé tốt, là người Ly thầm yêu nhưng lại cực kì ghét Ly.
Tuấn : Bố của Ly, 1 công nhân bình thường, rất chiều chuộng con.
Hoàng : Bố của Duy, là 1 bác sĩ chuyên ngành, ông là 1 ông bố tốt, quan tâm đến con cái nhưng cũng là 1 người rất nghiêm khắc trong việc dạy con.
Quân: Em trai không-cùng-huyết-thống và là bạn cùng lớp của Ly và Duy, Ly rất quý và coi cậu như em trai ruột, nhưng Quân lại thầm yêu Ly. Quân là người biết rõ chuyện của Ly và Duy hơn cả.
TÓM TẮT NỘI DUNG:
Duy và Ly cùng học cùng lớp 11A với 42 bạn học sinh khác, mọi chuyện sẽ chẳng có gì đáng nói nếu 1 ngày, Ly nhận ra là đã thầm yêu Duy. Thế nhưng, Duy lại rất ghét Ly, ghét đến nỗi chẳng bao giờ có thể thấy hai người ở cùng 1 nơi với nhau, ở đâu có Ly thì Duy tránh, ở đâu có Duy thì Ly tránh. Thế nhưng cha mẹ của 2 người này lại là bạn bè của nhau, và trong 1 lần đi công tác, cha mẹ Ly đã phải gửi Ly ở nhà Duy trong thời gian họ đi vắng (do Ly chủ động muốn ở nhà Duy). Từ đây, Ly mới biết Duy không như cô bé đã nghĩ. Bao nhiêu chuyện thú vị và lãng mạn đã xảy ra xoay quanh câu chuyện này…
CÂU TRUYỆN BẮT ĐẦU
Một ngày đẹp trời, bác sĩ Hoàng đang ngồi xem hồ sơ bệnh án thì nhận được 1 cuộc điện thoại, đó là của Tuấn, 1 người bạn cũ của ông, 2 người không gặp nhau đã 1 thời gian dài. Dường như không hết chuyện, sau khi nói qua điện thoại khá lâu, 2 người hẹn nhau ra 1 quán cà phê gần nhà. “Chào cậu, một thời gian dài rồi đấy nhỉ, cậu vẫn không thay đổi gì cả!” – Ông Tuấn bắt đầu trước, khi nhìn thấy người bạn mình ngồi bên 1 cái bàn khá gần cửa ra vào. Ông Hoàng quay lại, và theo thói quen thông thường, ông vẫy tay lên chào, như thuở còn cắp sách tới trường. Nhưng lúc đấy là khi ông Hoàng ôn bài trong thư viện, còn bây giờ mỗi người đã có công 1 việc ổn định và 1 cuộc sống riêng, ông Hoàng thì làm bác sĩ cho 1 bệnh viện nổi tiếng, ông Tuấn thì cũng có việc làm khá nhàn trong 1 công ty quảng cáo lớn. Có lẽ mọi việc cứ thế trôi đi theo dòng thời gian êm ả, có thể không thể gặp nhau nữa, vậy mà ông trời vẫn để họ gặp nhau, trong quán cà phê Ghi-ta im lặng bên đường này.
So với dòng xe cộ ồn ã bên ngoài, quán Ghi-ta có 1 vẻ rất yên tĩnh, phù hợp với 2 người bạn cũ lâu năm không gặp, ôn lại chuyện xưa. Những câu chuyện thì vô bờ bến, không bao giờ dứt, chuyện công việc, gia đình, vợ và cả con cái. Lần này ông Hoàng mở đầu câu chuyện: “Thế dạo này cuộc sống ổn định chứ, nghe đâu cậu được cô con gái ngoan hiền lắm hả, thế cũng sướng, như thằng cu nhà tôi ý, học chả ra đâu, suốt ngày game với cả online, chán lắm!”. “Con bé nhà tôi nó ngoan ngoãn lắm, học cũng giỏi nên tôi chẳng phải lo gì về nó cả.” – ông Tuấn nói rồi cười, nhấc cốc cà phê đen của mình rồi uống 1 ngụm. Ông hà hơi 1 cái rồi lại chậm rãi kể: “Hôm nay tôi hẹn cậu ra đây là cũng có chuyện cần nhờ vả đấy, chả là thế này….”, rồi ông đặt cốc cà phê xuống, kể lại chuyện của gia đình ông 2 hôm trước, khuôn mặt vẫn vậy, chỉ có thêm vài nếp nhăn của thời gian, điệu bộ không có gì thay đổi, cách kể chuyện vẫn lôi cuốn người khác như thế.
_Ly ơi, ra đây, bố mẹ có việc muốn nói với con!
_Vâng ạ – Ly thưa rồi từ trong phòng học chạy ra.
_Chuyện này bố mẹ cần phải hỏi ý kiến con trước rồi mới dám quyết đinh.
_Bố mẹ cứ nói đi ạ.
_Chả là thế này, bố mẹ có việc gấp phải vào trong miền Nam một vài tuần, mà con thì đang đi học nên không thể cho con đi theo được, bố mẹ định gửi con ở nhà 1 người bạn của bố mẹ, con thấy sao?
_Sao cơ ạ, bố mẹ…bố mẹ định đi chơi mà không cho con đi á, con không chịu đâu, hu hu…
_Không phải đi chơi – bà nhẹ xoa đầu đứa con nhỏ của bà – bố mẹ phải đi công tác, không thể cho con đi được, con hiểu chứ, để con ở nhà 1 mình thì bố mẹ không yên tâm, bố mẹ muốn gửi con cho gia đình của bạn bố mẹ, thế bây giờ con muốn ở nhà ai nào?
Như nảy ra ý định gì trong đầu, Ly lau nước mắt rồi hỏi:
_À, bố mẹ có 1 người bạn làm bác sĩ đúng không, hình như tên là Hoàng.
_Ừ, đó là bạn hồi xưa của bố…
Chưa kịp để bố nói hết câu, Ly đã reo lên:
_Bố mẹ ơi, con muốn ở đấy được không ạ???
_Hơi khó đấy, vì lâu lắm bố không gặp bác Hoàng, để bố thử liên lạc lại cho bác ấy xem, mà sao con lại muốn ở nhà bác ấy vậy?
_Con muốn ở đấy thui ạ, nhỡ con ốm thì không lo nữa rồi, hì hì – Ly nói rồi cười một nụ cười rất manh.
_Con bé này thật là…Được rồi, con cứ chuẩn bị sẵn quần áo đi, để bố mẹ thử hỏi xem ý bác Hoàng thế nào đã.
_Vâng ạ – Ly cười rồi gật đầu rất chi là ngoan ngoãn, không biết trong đầu cô bé nghĩ gì đây.
……
“Đấy, mọi chuyện là thế, tôi chỉ muốn hỏi ý kiến cậu…”. “Hỏi ý kiến tôi có thể cho cô con gái yêu của cậu ở nhà tôi chứ gì”, rồi ông cười phá lên: “Được thôi mà, cậu không phải nghiêm túc thế đâu, để cháu nó ở nhà tôi cũng được, bà vợ tôi cũng mong có một đứa con gái lắm, chắc bà ấy sẽ đồng ý thôi” . “Thế thì tốt quá rồi, cám ơn cậu nhé”. “Cậu đâu cần khách sáo thế, dù sao chúng ta cũng là bạn từ thuở đi học mà” . Rồi câu chuyện cứ thế tiếp tục, có lẽ sẽ khó mà kết thúc được nếu không phải cả 2 ông đều thấy rằng đã quá muộn, phải trở về ngôi nhà yêu dấu của mình. Thế là 2 người chia tay nhau trong những nụ cười, nụ cười của 2 người đàn ông trung niên cùng lời cám ơn và dặn dò của ông Tuấn.
……
_Cái gì cơ ạ, nó sẽ chuyển đến nhà chúng ta sống? Bố mẹ không nói đùa con chứ, thật không thể tin nổi, con không chấp nhận đâu.
_Bố mẹ thấy để cô bé ở đây cũng tốt mà, hình như
Like để ủng hộ YenBai.Mobi:
