|
LAZADA - Mua Sắm Online
Mua sắm trực tuyến với giá rẻ nhất tại Lazada ![]() |
chú ý đến nàng khinàng tự rót cho mình một ly rượu và trút bỏ đôi giày đế thấp mà mẹ nàng khăngkhăng cho nàng mượn.
Mặc dù Delaney biết nàng thỉnh thoảng có phần gò ép, nhưng nàng thực sự chỉ cómột thói nghiện. Nàng là một người nghiện giày dép. Nàng nghĩ rằng đi đôiImelda Marcos có hơi xấu một chút. Delaney yêu tất cả các loại giày dép. Ngoạitrừ loại giày bệt mềm. Thật chán ngắn. Sở thích của nàng nghiêng về giày gótnhọn, các loại bốt hiện đại, hoặc những đôi xăng đan khổng lồ. Quần áo của nàngcũng không theo lề lối thông thường. Vài năm trước, nàng làm việc ở Valentina,một thẩm mỹ viện cao cấp, nơi khách hàng trả một trăm đô la để được cắt tóc vàtrông chờ nhìn thấy những nhà tạo mẫu tóc của mình ăn diện theo mốt thờithượng. Với đồng tiền bỏ ra, khách hàng của Delaney muốn thấy những chiếc váybóng ngắn, quần da, hoặc những chiếc áo cánh mỏng tang mặc kèm nịt ngực đen.Trang phục ấy không phù hợp để mặc trong đám tang với cương vị là con gái riêngcủa vợ người đàn ông đã cai quản thị trấn trong nhiều năm.
Khi Delaney sắp rời khỏi phòng thì cuộc tán gẫu giữ chân nàng lại.
“Don kể là trông ông ta giống như một bánh than củi khi họ lôi ông ta rangoài.”
“Thật là một cái chết kinh khủng.”
Những người đàn ông cùng lắc đầu và nốc rượu scotch. Delaney biết rằng đã cómột đám cháy trong căn nhà tạm mà Henry xây bên cạnh thị trấn. Theo Gwen, gầnđây ông có thú vui gây giống cho ngựa Appaloosa, nhưng ông không quan tâm đếnmùi phân chuồng gần nhà mình.
“Henry yêu đám ngựa đó,” một người Moose trong trang phục kiểu caobồi lên tiếng. “Tôi nghe nói có một tia lửa đã khiến nhà kho bốc cháy.Không còn nhiều tàn tích sót lại của đám ngựa Appaloosa, chỉ còn dăm ba miếngxương đùi và một hai cái móng.”
“Anh có nghĩ đó là do cố ý không?”
Delaney đảo mắt. Cố ý. Trong một thị trấn chưa kết nối truyền hình cáp, dânTruly không yêu thích gì hơn là hóng hớt chuyện phiếm và thêm mắm dặm muối vào.Họ sống vì điều đó. Ngốn ngấu nó như một món ăn yêu thích.
“Thanh tra ở Boise không nghĩ vậy, nhưng khả năng đó cũng chưa bị loạitrừ.”
Một khoảng lặng xen vào cuộc nói chuyện trước khi ai đó góp lời: “Tôi nghingờ rằng cuộc hỏa hoạn là có chủ đích. Ai có thể làm như thế với Henry?”
“Có thể là nhà Allegrazze.”
“Nick ư?”
“Hắn ghét Henry.”
“Có cả đống người ghét ông ta, thật sự mà nói là như vậy. Thiêu chết mộtngười và đám ngựa của anh ta thì chỉ có thể là một sự căm thù cực độ. Tôi khôngrõ Allegrezza có oán Henry tới mức đó không.”
“Henry cản trở khá nhiều khi Nick xây dựng mấy khối chung cư ở vịnhCrescent và vì vụ đó hai người bọn họ gần như lao vào nện nhau ở Chevron khoảngmột hay hai tháng trước. Tôi không biết làm sao hắn ta có thể sở hữu phần đấtđai đó của Henry, nhưng hắn ta chắc chắn đã chiếm được. Sau đó, hắn xây dựngchung cư sắp cái chỗ chết tiệt đó.”
Một lần nữa họ lại lắc đầu và cụng ly. Delaney đã từng có khoảng thời gian nằmtrên cát trắng và bơi trong làn nước trong xanh của vịnh Crescent. Nó là đốitượng thèm khát của nhiều người trong thị trấn, cái vịnh là phần chính của phầnbất động sản nằm trên phần mở rộng mênh mông của bãi biển chưa được khai thác.Phần tài sản đó thuộc về gia đình Henry qua nhiều thế hệ, và Delaney tự hỏi làmsao Nick có thể nhúng tay vào đó được.
“Lần cuối cùng tôi nghe ngóng được, đám chung cư đó đang sinh lợi cho tênAllegrezza.”
“Ừ, chúng đang bị chiếm dụng bởi đám dân California. Tiếp theo thì các ôngbiết đấy, chúng ta có thể sẽ bị ngộp thở bởi đống quần xịp trễ, thuốc pha cần,và cả áo nịt ngực khêu gợi.”
“Hoặc là bọn diễn viên rởm.”
“Không có gì thảm hơn nếu một tay mê cải cách như Bruce Willis đến đây vàxoay xở để biến đổi mọi thứ. Hắn là thứ tồi tệ nhất đã từng xảy ra với Hailey.Mẹ kiếp, hắn đến đây nâng cấp vài tòa nhà, rồi nghĩ hắn có thể bảo mọi ngườitrong toàn thể cái bang chết tiệt này bầu cử như thế nào hay sao.”
Đám đàn ông tán thành bằng cách gật gù với nhau và bằng những lời chế giễu, bấtbình. Khi cuộc nói chuyện chuyển sang chủ đề ngôi sao điện ảnh và phim hànhđộng, Delaney rời khỏi phòng mà không ai chú ý. Nàng đi xuống đại sảnh tớiphòng làm việc của Henry và đóng cánh cửa sau lưng lại. Trên bức tường phía sauchiếc bàn bằng gỗ gụ, mắt nàng chạm vào bức chân dung của Henry. Delaney nhớlại lúc ông được vẽ chân dung. Lúc đó nàng mười ba tuổi, cũng là khoảng thờigian mà nàng cố gắng tỏ ra độc lập một chút. Nàng muốn xỏ lỗ tai. Henry khôngđồng ý. Đó không phải là lần đầu và hiển nhiên cũng không lại lần cuối Henry ápđặt quyền hành của ông lên nàng. Henry luôn phải nắm quyền chi phối mọi chuyện.
Delaney ngồi vào trong một chiếc ghế da lớn và ngạc nhiên khi thấy tấm ảnh củamình đặt trên bàn. Nàng hồi tưởng lại ngày Henry chụp tấm ảnh. Đó là ngày cuộcđời nàng thay đổi. Nàng lên bảy, và mẹ nàng vừa kết hôn với Henry. Đó là thờiđiểm nàng bước ra khỏi căn phòng đơn ở ngoại ô Las Vegas và, sau một chuyến bayngắn, dọn về tòa nhà ba tầng xây theo phong cách Victoria ở Truly này.
Lần đầu tiên thấy ngôi nhà, với hai mái nhọn và trần nhà hình vòm, nàng đã nghĩrằng mình chuyển tới một lâu đài, có nghĩa là Henry hiển nhiên là một ông vua.Ngôi nhà được bao bọc từ ba phía bởi hàng rào cây được xén tỉa gọn ghẽ để cóthể quan sát được quang cảnh đẹp đẽ từ trảng cỏ, trong khi sân sau thoai thoảitrườn về phía làn nước mát rượi của hồ Mary.
Chỉ trong vài giờ, Delaney đã rời xa sự nghèo đói và đắm mình vào một câuchuyện thần tiên. Mẹ nàng đã rất vui mừng và Delaney cũng cảm thấy mình tựa hồmột nàng công chúa. Và trong ngày hôm đó, ngồi trên bậc thang với cái váy trắngnhiều tầng mà mẹ nàng bắt mặc, nàng cảm thấy mình rất yêu quý Henry Shaw. Ôngấy già hơn tất cả những người đàn ông khác trong cuộc đời của mẹ nàng và cũngtử tế hơn. Ông không la mắng Delaney, và cũng không làm mẹ nàng khóc. Ông khiếnnàng cảm thấy an toàn và vững tâm, một điều nàng hiếm khi được biết tới suốtthời thơ bé. Ông nhận nàng làm con nuôi và là người cha duy nhất mà nàng từngcó. Vì những lý do đó mà nàng đã quý mến Henry và đã luôn như vậy.
Đó cũng là lần đầu tiên nàng để mắt đến Nick Allegrezza. Anh ta vọt ra từ nhữngbụi cây trong hàng rào nhà Henry, đôi mắt xám cháy rực căm thù, hai bên má hằnlên sự giận dữ. Anh đã khiến nàng sợ hãi, mặc dù cũng ngay khi ấy nàng rất ấntượng bởi anh. Nick là một cậu bé đẹp trai, tóc đen, nước da rám nắng khỏekhoắn, và đôi mắt như sương khói.
Anh đứng trong bụi táo dại, chống tay lên hông, trông ương ngạnh với vẻ giận dữvà thách thức. Tất cả chất nổi loạn của xứ Basque và Ailen dường như đang sôilên trong mạnh máu anh. Anh nhìn hai người, sau đó, anh nói với Henry. Sau baonhiêu năm, Delaney không thể nhớ chính xác từng từ, nhưng nàng sẽ không bao giờquên sự giận dữ đó.
“Con nên tránh xa nó ra!” Henry nói khi họ nhìn anh quay ngoắt ngườibỏ đi, cái cằm hất cao, lưng thẳng.
Đó không phải là lần cuối cùng ông cảnh báo nàng nên tránh xa Nick, mà nhiềunăm sau, nó vẫn là một lời cảnh báo mà nàng ước gì mình có thể nghe theo.
Nickxỏ chân vào chiếc quần jean Levi’s, sau đó đứng lên cài khuy lại. Anh nhìn quavai mình, ánh mắt hướng tới người phụ nữ đang cuộn trong tấm khăn trải giườngcủa khách sạn. Mái tóc vàng của cô trải rộng quanh đầu. Đôi mắt nhắm nghiền,hơi thở chậm rãi và nhẹ nhàng. Gail Oliver là con gái của một quan tòa, cô vừaly hôn, trở thành người mẹ độc thân của một đứa con trai nhỏ. Để ăn mừng đoạnkết cho cuộc hôn nhân, cô ta ăn uống thả phanh và đi đặt túi nước muối để nângngực. Tại đám tang của Henry, cô nàng mặt dày mày dạn tiến tới chỗ anh và tuyênbố rằng muốn anh là người đầu tiên thấy cơ thể mới của mình. Ánh nhìn trongkhóe mắt ấy khiến anh biết rằng cô ta tưởng anh thỏa mãn vì được tâng bốc.Nhưng không phải. Anh chỉ muốn tiêu khiển, và cô nàng đã mời chào. Cô ta ra vẻbị xúc phạm khi anh dừng chiếc Harley ngay trước khách sạn Starlight, nhưng lạikhông yêu cầu anh đưa mình về nhà.
Nick quay lưng lại phía người phụ nữ đang nằm trên giường và băng qua tấm thảmmàu xanh rồi tiến ra cánh cửa trượt bằng kính dẫn đến ban công nhỏ trông xuốngxa lộ 55. Anh đã không định tham dự đám tang của ông già. Anh vẫn không biếtchính xác nó đã diễn ra như thế nào. Trước đó một phút, anh còn đứng trên vịnhCrescent tiến hành vài quả đầu cơ với nhà thầu phụ, tiếp đó anh chỉ biết làmình cưỡi chiếc Harley đến nghĩa trang. Anh không định tới đó. Anh biết anh làkẻ không được thừa nhận, nhưng dù sao anh cũng đã đi. Bởi một nguyên do nào đó,anh muốn tìm hiểu quá chi tiết, anh phải nói lời vĩnh quyết.
Anh đi tới góc phòng, tránh xa ánh đèn đang lọt qua những khe ván ghép và nhanhchóng chìm vào màn đêm. Đức cha Tippet gần như chưa kịp thốt lên từ”Amen” thì Gail, trong bộ váy mỏng tang với những chiếc dây vai nhỏxíu đó, đã đến gạ gẫm ăn nằm với Nick.
“Thân hình của em ở tuổi ba mươi ba còn đẹp hơn cả khi em mười sáu,”cô nàng thì thầm vào tai anh. Nick không thể nhớ rõ trông cô ta như thế nào lúcmười sáu tuổi, nhưng anh nhớ nàng ta rất thích tình dục. Gail là một trong sốnhững cô gái rất mê làm tình nhưng sau đó lại
Like để ủng hộ YenBai.Mobi:
