watch sexy videos at nza-vids!
*
Wap Tai Game, Phim di động
Tải Game Miễn Phí, Đọc truyện hay
* | Game Online | Game Offline | Phim Cho Điện Thoại | Truyện Hay | GiftCode | Game Android
» Bầu Cua Online - Đổi Thẻ Điện Thoại
» Avatar Online - Ngôi Nhà Hạnh Phúc
» Mobi Army 2 Online - Game Tựa Gunny
» Phong Vân Truyền Kỳ - Công Thành Chiến
» IWIN Online - Game cờ bạc số 1
» Ngôi Làng Của Gió Nông Trại Cho Java Android IOS
» GoPet 1.3.3 - Hội Thú Chiến
» ANDROID STORE - Là kho lưu trữ các ựng dụng phổ biến và hoàn toàn miễn phí trên Android vượt trội hơn cả CHplay.

[QC] Fakesmspro.cf - Trang Fake sms, Gửi tin nhắn giả mạo

Phần mềm lướt web - UC Web MINI
Lướt web nhanh hơn và tiết kiệm tới 95% chi phí.
tai Tải Về Máy

Game Mobile đẳng cấp cho dế yêu

Game Online / Game Offline / Ứng dụng
- Đăng Ngày: 14:56 - 28/06/2015
- Đăng Bởi: Nguyễn Quân
- Lượt Xem: 5612 Lượt

có khả năng đó à?”

“Tại sao không, bây giờ nam nữ bình đẳng, nữ cường nhân rất nhiều.” Chắc có lẽ đó là lần đầu họ nghe từ “nữ cường nhân” được giải thích như thế.

“Chị có tư cách đó à?” Anh ta tiếp tục hỏi với vẻ khiêu khích.

Một trận cãi nhau vô cùng thú vị đã thu hút rất nhiều cặp mắt tò mò của quan chúng, ngân hàng vốn nhộn nhịp ồn ào như ở chợ bỗng chốc tĩnh lặng hẳn. Thẩm Đình nghiến răng, cô đã làm tổn thương anh ta nhiều thế hay sao? Còn về chuyện cây muốn lặng mà gió chẳng dừng, phải bảo vệ hình tượng mình trước đã. Trước kia người ta đều nói cô là Đại Vương Độc Miệng, đây là lần đầu tiên cô thấy nên tích chút đức để khỏi lãng phí mồm miệng mình thì hơn. Lúc quay người bỏ đi vẫn bất cẩn đạp lên chân anh ta bằng đôi giày cao gót của mình, sức lực đó như thể đang dùng một lưỡi dao sắc vậy. Cô muốn để lại cho anh ta một ký ức sắc nhọn. Người ấy kêu lên một tiếng nho nhỏ, trong ngân hàng đang im lặng, âm thanh đó nghe rất vang dội. Cô liếc nhìn anh ta bằng ánh mắt đắc ý, đôi giày cao gót giúp cô bỏ đi rất nhanh chóng, bỏ lại những ánh mắt phức tạp của mọi người phía sau lưng, những cao thủ đích thực đều cô đơn, để mọi người sùng bái.

Trận chiến đầu kết thúc, Thẩm Đình tâm trạng cực tốt, cô đã trừng phạt ma quỷ thay Thượng Đế, dương dương đắc ý mở nhạc trong xe lái đến một ngân hàng khác để rút tiền, sau đó giống như một con ong mật vui vẻ bay đến đóa hoa ngọt ngào.

Đến cửa hàng Miumiu, cô đứng trước đôi giày phát sáng được trưng bày trong tủ, không nhịn được gật gù cảm thán: “Ôi, rất sang, rất hợp với mình.” Cùng lúc cô đưa tay ra, một bàn tay đen tội ác khác cũng chạm vào đôi giày, Thẩm Đình bất giác quay lại nhìn xem là chuyện gì thì giật nảy mình, trời ơi sao xui quá vậy, lại là anh ta. Anh ta có đính máy theo dõi trên người mình hay sao? Hiển nhiên người đàn ông kia cũng nhận ra cô, mà ký ức cũng rất rõ ràng. Lông mày anh ta nhăn lại, có một vẻ lạnh lùng và cứng rắn khó tả. Nhân viên bán hàng đứng cạnh còn thổi thêm gió vào lửa với vẻ khó xử: “Hai vị đều thích đôi giày đó à, nhưng chỉ còn lại một đôi cuối cùng thôi, ở nơi khác cũng không còn hàng nữa.”

Đã cùng chung mái nhà nên Thẩm Đình lấy hết can đảm lên tiếng chào anh ta: “Hi.”

Anh ta lạnh lùng nhìn cô một cái, Thẩm Đình tiếp tục nói: “Hay là cậu nhường tôi nhé, tôi thật sự rất muốn mua nó từ rất lâu rồi.”

“Dựa vào đâu?”

“Cậu không thể cứ giành một đôi giày cao gót với một người phụ nữ như tôi chứ, không tốt cho hình tượng của cậu đâu.” Thẩm Đình ra sức thuyết phục, mong anh ta hạ đao tu nhân tích đức để được thành Phật.

“Tôi còn nhớ mới đây chị nói là nam nữ bình đẳng.” Đúng là quả báo.

Thẩm Đình nói: “Cậu muốn tặng cho bạn gái phải không, có thể mua đôi khác mà, đôi này chưa chắc hợp với cô ấy, có thể đôi khác hợp hơn chăng?”

“Đôi này cũng không hợp với chị, đây là giày của các cô gái trẻ, nhưng chị không hiểu chị đã là thiếu phụ rồi à?” Giọng điệu nghi ngờ, nhưng ánh mắt anh ta lại nhìn cô vẻ khẳng định.

Nhịn nhịn nhịn. “Tại sao cậu cứ không chịu nhường tôi?” Thẩm Đình dịu dàng hỏi.

“Bảo tôi thương hại chị à? Phụ nữ thời đại mới?” Giọng điệu có vẻ đắc ý.

“Dù sao chị đây cũng không thể nhường cậu đâu, tay tôi đã đụng đến đôi giày trước, cô bán hàng cũng thấy đúng không?”

Không nhịn được nữa thì việc gì phải nhịn, cô hét lên, không quên dùng từ “chị” để nhắc nhở anh ta nên tôn trọng trưởng bối. Quay sang hỏi cô bán hàng, người đàn ông ấy cũng nhìn, cô nàng bán hàng thấy ánh mắt không mấy thân thiện của anh thì như bị sáp nến đốt phỏng tay, trở nên vừa nhỏ bé vừa mềm dịu: “Hai vị, xin lỗi, thực sự tôi không nhìn rõ.”

“Thế thì chia đều đi, công bằng, mỗi người mua một chiếc.” Thẩm Đình đã tính toán, định lấy lý do đó để gạt bỏ suy nghĩ giành giật của anh ta.

Sắc mặt người đàn ông thay đổi, có lẽ cảm nhận được quyết tâm sắt thép của cô, cô đã thề sẽ cùng sống chết với đôi giày ấy rồi. Thẩm Đình thầm mừng.

Sau đó nghe anh ta nói: “Đương nhiên, tôi không thể cho chị cả hai chiếc.”

Sắc mặt Thẩm Đình tái xanh, gặp phải anh ta đúng là vận hạn của cô, cô phải dùng nửa tháng lương của mình mua một chiếc giày, mua về để làm gì? Mang về thắp hương cúng Phật hay sao???

“Nếu chị không muốn thì tôi cũng chẳng ý kiến.” Vẻ vui mừng trên nỗi khổ người khác toát ra trong giọng nói lạnh lùng của anh ta bị cô nghe thấy, anh ta đang khinh bỉ cô, trả thù cô.

Không thể để phụ nữ mất mặt, Thẩm Đình nghiến răng bỏ tiền ra mua. Hai ba cô bán hàng đưa mắt nhìn nhau, chưa bao giờ xảy ra chuyện như vậy, tuy từ mặt số học thì hai người tự thanh toán tiền chiếc giày của mình, cộng lại cũng bằng giá một đôi. Nhưng vấn đề ở chỗ, hộp giày phải đưa cho ai?

Anh chàng kia đột nhiên như bị thiên sứ nhập thân, lòng bao dung vĩ đại trỗi dậy, ánh mắt cuối cùng đã có chút ánh dịu dàng, giễu cợt: “Hộp giày đưa chị ấy đi, về nhà rồi có thể cất chiếc giày vào, tôi hiểu một người phụ nữ ngày nào cũng nhìn chiếc giày mình không mang được là chuyện đau buồn biết bao.”

“Ai cần cậu lo.” Thẩm Đình nói với vẻ bực tức, lần đầu trong đời bỏ tiền ra mua tội nợ về nhà. Nếu có máy quay ở đây, quay lại rồi chuyển lên trên trang mạng youku, Thẩm Đình cô chắc chắn sẽ nổi tiếng.

Quả nhiên là nhân viên bán hàng của nhãn hiệu quốc tế, nụ cười quốc tế trên gương mặt dù đụng phải hai nhân vật hiếm có như vậy cũng vẫn tỏ ra bình thản, dịu dàng bảo họ biết gần đây trong cửa hàng có hoạt động, sẽ giữ số điện thoại của hai người lại: “Nếu may mắn được rút thăm trúng thì hai vị có thể cùng đến tham gia hoạt động của chúng tôi.”

Thẩm Đình kêu lên: “Trời ơi, đó mà là may mắn à? Tôi và cậu ta không quen không biết, chị đây không bất hạnh đến nỗi cùng xuất hiện với loại người đó chứ.”

“Nếu cùng xuất hiện, những người không hiểu chân tướng chắc chắn sẽ hâm mộ tôi có một bà dì trẻ trung như vậy.” Anh ta nhìn cô một cái, ném lại một câu rồi bỏ ra ngoài, để lại Thẩm Đình bị nội thương trầm trọng. Sau đó nhìn thấy dáng đi anh ta có vẻ tập tễnh, hiển nhiên là đang cố gắng chịu đựng nhưng chỗ bị đạp vẫn rất đau, Thẩm Đình bỗng thấy sảng khoái hẳn, giống như quảng cáo vẫn nói “mát tận ruột, tim bay lượn”!

Hẹn sáu giờ xem mắt, vẫn còn nửa tiếng nữa. Thẩm Đình nhìn chiếc giày cô đơn, bỗng thấy đau buồn: Trời ơi, đừng châm chích con thế chứ, cho dù mua giày cũng bắt con chỉ mua được một chiếc. Đang u sầu thì “vua nhiều chuyện” trong công ty gọi điện đến, “vua nhiều chuyện” tên thật là Vương Nghi Băng, ước mơ là tham gia cuộc thi hoa hậu hoàn vũ, trước mắt nguyện vọng của cô nàng đã được hiện được một tí, vì cô nàng đang đi làm ở một nơi gọi là “tòa nhà Hoàn Cầu”. Cô nàng bao giờ cũng có những tin tức nho nhỏ mới ra là, một tòa soạn báo tầm tầm mà thị phi cũng chẳng kém gì một công ty quy mô lớn: “Chị Thẩm Đình, chị Thẩm Đình, em báo chị biết một tin vừa ra lò nhé!”

“Tin gì, sao bí ẩn thế?”

“Công ty chúng ta sắp có tân binh mới đến!”

“Chức vụ gì?” Thẩm Đình hờ hững hỏi, tòa soạn của họ mấy năm nay cứ bình bình, chẳng chút nổi bật, đến giám đốc nghiệp vụ cũng đổi đến mấy lần.

“Tổng giám đốc.” “Vua nhiều chuyện” tuyên bố với vẻ dương dương đắc ý.

“Á! Tổng giám đốc?” Cái mà “vua nhiều chuyện” cần chính là hiệu quả như vậy. Nguyên nhân khiến Thẩm Đình giật mình không phải vì tò mò, chỉ hiểu rõ rằng lãnh đạo khác nhau thì có những cách làm việc khác nhau, cấp dưới người nào cũng phải điều chỉnh lại bản thân theo lãnh đạo mới, khá là mệt mỏi.

“Nghe nói tổng giám đốc mới này là con trai của chủ tịch tập đoàn, còn khá trẻ.” Thẩm Đình thầm kêu khổ, cô hiểu ý của chủ tịch, tòa soạn này không nổi bật lắm trong khối sản nghiệp của ông, nhưng lại là nơi ông phất lên, nay phái con trai đến đây để trải nghiệm dân sinh cũng có lý do cả. Nhưng Thẩm Đình sợ nhất là làm việc cùng sếp trẻ tuổi, vì trẻ tuổi làm việc điên cuồng thì không nói làm gì, nhưng con trai của đại gia, đa số đều để lại một bãi chiến trưởng cho cấp dưới dọn dẹp. Ác mộng cứ hết cái này đến cái khác, Thẩm Đình đổ hết tội lên đầu anh chàng vừa nãy: Quả nhiên là sao chổi!!!

Thẩm Đình là một phụ nữ phóng khoáng hướng ngoại, hoạt bát, hay sốt ruột, dễ vui, trẻ con, tâm trạng thay đổi thất thường. Những người bằng tuổi cô đã kết hôn có vẻ chín chắn hơn nhiều, có thể thấy hôn nhân là chiến trường, có thể khiến người ta trưởng thành nhanh chóng. Nên mỗi lần cô cảm thương cho tuổi tác của mình, đều viết một câu “cuộc đời là ảo giác” vạn lần như một trong blog. Nhưng lát sau lại quên sạch.

Cô không thường đi xem mắt, tỏ thái độ bàng quan với chuyện đó, trong lòng chắc chắn là sẽ thất bại, nhưng dù biết rõ kết quả mà vẫn vui vẻ đi gặp gỡ, cũng xem như an ủi những người xung quanh vậy thôi!

Phụ nữ thường hay đi muộn, nhưng Thẩm Đình không có thói quen đó. Thế là trong thời khắc quan trọng gặp gỡ phu quân tương lai, cô kể chuyện xui xẻo khi nãy thành truyện cười cho Cao Hiểu Vi nghe. Cô nàng hét lên trong điện thoại: “Cái này, có người còn độc mồm hơn cả cậu

Trang: [<] 1, 2, [3] ,4,5 ,47 [>]

Like để ủng hộ YenBai.Mobi:

Từ Khoá:
4 5 6 7 8 9 10 11 12 14 16 20 21 22 23 24 25 26 28 30 31 32 33 34 35 36 37
DMCA.com Protection Status
U-ONC-STAT