watch sexy videos at nza-vids!
*
Wap Tai Game, Phim di động
Tải Game Miễn Phí, Đọc truyện hay
* | Game Online | Game Offline | Phim Cho Điện Thoại | Truyện Hay | GiftCode | Game Android
» Bầu Cua Online - Đổi Thẻ Điện Thoại
» Avatar Online - Ngôi Nhà Hạnh Phúc
» Mobi Army 2 Online - Game Tựa Gunny
» Phong Vân Truyền Kỳ - Công Thành Chiến
» IWIN Online - Game cờ bạc số 1
» Ngôi Làng Của Gió Nông Trại Cho Java Android IOS
» GoPet 1.3.3 - Hội Thú Chiến
» ANDROID STORE - Là kho lưu trữ các ựng dụng phổ biến và hoàn toàn miễn phí trên Android vượt trội hơn cả CHplay.

[QC] Fakesmspro.cf - Trang Fake sms, Gửi tin nhắn giả mạo

NPLAY – TIẾN LÊN, XÌ TỐ
TIẾN LÊN, MẬU BINH, XÌ TỐ, BÀI CÀO, BẦU CUA, XÌ DÁCH, PHỎM
tai Tải Về Máy

Game Mobile đẳng cấp cho dế yêu

Game Online / Game Offline / Ứng dụng
- Đăng Ngày: 17:17 - 20/06/2015
- Đăng Bởi: Nguyễn Quân
- Lượt Xem: 5933 Lượt

phải khoanh đỏ, khoanh trắng và sau đuôi có hai hàng móc nhỏ, khi bò đi vang lên tiếng leng keng phải không? Con rắn ấy có tên là Đào Hoa Linh, sau khi bị cắn, mặt hiện vết rỗ như hoa đào thì không còn thuốc cứu chữa.

Đào Lâm cười đau khổ:

- Tiền bối, con rắn ấy không hề cắn vãn bối, mà chính vãn bối đã cắn nó.

Lão nhân áo xám sửng sốt quát:

- Láo!

- Vãn bối đâu dám nói láo.

Đoạn nàng bèn kể lại sự thể lúc bấy giờ.

Lão nhân áo xám chau mày, giọng gay gắt hỏi:

- Vậy là con Đào Hoa Linh của lão phu đã bị ngươi cắn chết rồi?

Đào Lâm thấy đối phương đột nhiên nổi giận, lòng không khỏi kinh hãi, đánh bạo hỏi:

- Vãn bối không biết con rắn ấy là của tiền bối nuôi nên mới như vậy.

Lão nhân áo xám mặt dịu đi một chút, nói:

- Ngươi hãy theo lão phu vào nhà rồi hãy tính.

Đoạn lão quay người đi vào lùm cây, Đào Lâm vội cất bước theo sau. Lũ rắn trên cành cây vừa thấy lão nhân áo xám đi tới, thảy đều ngúng nguẩy ra chiều hoan nghênh.

Đào Lâm thấy vậy hết sức lấy làm lạ.

Vào trong nhà, bàn ghế đều bằng trúc rất sạch sẽ và tươm tất, lão nhân áo xám nói:

- Ngươi đã ngẫu nhiên ăn được hai quả đỏ kia có tên là Địa Huyết Quả, không gặp máu người chẳng bao giờ chín, bởi ngươi đã mửa máu xuống đất, Địa Huyết Quả hút vào, ngươi mới gặp may mắn như vậy. Bây giờ độc rắn trong người đã bị dồn vào một chỗ, lão phu chỉ cần tốn chút công phu là sẽ đẩy ra khỏi, có điều là chẳng hay ngươi có đào lấy rễ hay không?

- Có đây!

Đào Lâm liền thò tay vào lòng lấy ra.

Lão nhân áo xám như thấy vật chí bảo, lập tức giật lấy và nói:

- Ngươi hãy theo lão phu qua đây!

Đoạn lão liền đi qua một gian nhà khác, chỉ thấy nơi đây có vô số lọ ngọc treo trên vách, Lý Thuần Như đang nằm trên một chiếc giường tre, Đào Lâm cúi xuống xem, bỗng bật lên một tiếng kêu đầy kinh hoàng.

Thì ra Lý Thuần Như mặt mày trắng bệch, trông còn ghê rợn hơn người chết, đồng thời bảy tám con rắn lóng lánh ánh tía đang quấn khắp người Lý Thuần Như, và miệng cắn vào các yếu huyệt như Mạch Môn, Khí Hộ…

Đào Lâm thấy vậy liền quay lại tức giận nói:

- Lão làm gì Lý đại ca thế này hả?

Lão nhân áo xám đang cúi đầu nghịch ngợm ngọn Địa Huyết Thảo trong tay, như không hề nghe câu hỏi của Đào Lâm.

Đào Lâm càng thêm tức giận, sấn tới một bước quát:

- Lão đã hại Lý đại ca thế này mà còn nói là cứu hả?

Lão nhân áo xám ngẩng lên, nhướng mày lạnh lùng nói:

- Ai hại Lý đại ca của ngươi?

Đào Lâm thật chẳng hiểu cớ sự, chỉ tưởng đối phương muốn chối cãi, mặc dù biết rõ lão nhân này chẳng phải tầm thường, lúc này lòng đã phừng lửa giận, nàng bất chấp lợi hại, rút kiếm ra một chiêu Quốc Cựu Phùng Hốt, tấn công lão nhân áo xám.

Lão nhân áo xám biến sắc mặt quát:

- Nhãi ranh, ngươi chán sống rồi hả?

Thoáng nghiêng người, tránh khỏi chiêu kiếm của Đào Lâm.

Đào Lâm từ khi uống vào Địa Huyết Quả, công lực tăng nhiều, nhưng nàng chưa hề biết, giờ đây vừa thi triển kiếm pháp, mới hay chiêu kiếm của mình hung hãn hơn trước nhiều, bèn bạo dạn hơn lên, vừa thấy đối phương tránh khỏi, liền lạng người sang bên, trở tay một chiêu Tương Tử Lộng Tiêu, trường kiếm phóng thẳng ra, mũi kiếm rung động tạo thành n

nhiều đóa hoa bạc, công thẳng vào yết hầu lão nhân áo xám!

Lão nhân áo xám gằn giọng:

- Hừ, thật là ngu ngốc.

Nhanh nhẹn thụp người, hai chân bất động, lại tránh khỏi chiêu kiếm của Đào Lâm.

Đào Lâm sửng sờ, thầm nhủ thân pháp của lão nhân áo xám này thật là quái lạ, nếu ngay lúc này mà nàng chịu bình tâm suy nghĩ, công lực của mình giờ đây đã hơn trước nhiều, vậy mà đối phương đã tránh khỏi một cách dễ dàng, đủ biết võ công của đối phương hơn mình rất xa, nên lập tức dừng tay, không chừng có thể tránh khỏi rất nhiều sầu não cho nàng sau này, nhưng nàng thấy khắp người Lý Thuần Như bị rắn quấn, trong lúc nóng lòng không kịp suy nghĩ kỹ, hai kiếm không thành liền xoay ngược trường kiếm, đột nhiên sấn tới hai bước, quay người vung kiếm, chiêu thứ ba Quả Lão Kỵ Lư, hung mãnh phóng ra.

Lão nhân áo xám vốn đã sầm nét mặt, khi Đào Lâm vung ra chiêu thứ ba, trên mặt lão nhân áo xám liền hiện vẻ tức giận, tay phải nhét Địa Huyết Thảo vào lòng, rồi thì thân hình nhấp nhoáng, thản nhiên sấn thẳng vào làn kiếm khí, tay trái năm ngón xương xẩu vươn ra, chộp vào mạch môn Đào Lâm.

Đào Lâm bỗng cảm thấy một sức mạnh vô hình hoàn toàn ngăn cản kiếm thế của mình, nàng bất giác rùng mình, giờ mới hiểu ra người có võ công cao thế này quyết không dùng rắn độc cắn người, hãm hại Lý Thuần Như, vội định rụt tay về hỏi cho rõ ràng, song năm ngón tay của lão nhân áo xám đã nắm chặt mạch môn Đào Lâm.

Đào Lâm cảm thấy đau đớn khôn tả, trán đẫm mồ hôi và lăn dài xuống.

Lão nhân áo xám vung tay, Đào Lâm chỉ cảm thấy nửa người tê dại, năm ngón buông lơi, thanh trường kiếm rơi xuống đất.

Lão nhân áo xám trầm giọng quát:

- Đã hơn hai mươi năm chưa ai dám động thủ với lão phu, ngươi là thứ gì mà dám bất kính với lão phu hả?

Đào Lâm định phân bua, nhưng mạch môn bị kềm chế, vận hết chân khí toàn thân chống lại mà còn đau đến khắp người toát mồ hôi lạnh, sao còn thốt nên lời được nữa?

Chỉ thấy lão nhân áo xám mắt hiện sát cơ, nàng vô cùng hoảng sợ, vừa định cố gắng lên tiếng, bỗng nghe một giọng lảnh lót từ ngoài vọng vào:

- Linh Xà lão tiên sinh có nhà không? Lũ rắn của lão tiên sinh lợi hại quá!

Lão nhân áo xám chợt biến sắc và buông tay ra, nhưng Đào Lâm chưa kịp có phản ứng gì thì đã bị phong bế hai huyệt Đới Mạch và Kiên Tĩnh. Đoạn lão cất giọng giận dữ nói:

- Lão phu xưa nay chưa từng lai vãng với các ngươi, cớ sao lại đến đây sinh sự?

Đào Lâm lúc này huyệt đạo bị phong bế, người không động đậy được, nhưng vẫn nghe thấy, tiếng nói lảnh lót kia chính là của thiếu nữ tuyệt sắc áo trắng đã cứu nàng trong tiêu cục và mang đến đây rồi bỏ rơi nàng bên lề đường.

Chỉ nghe nàng ta cười khanh khách nói:

- Linh Xà tiên sinh, chúng ta ở gần nhau thế này, lẽ ra phải thỉnh thoảng tới lui, hôm nay tiểu nữ đến viếng, sao tiên sinh lại khước từ thế này?

Linh Xà tiên sinh thoáng tần ngần, đoạn mới đi ra ngoài, tiện tay khép cửa lại.

Đào Lâm không trông thấy cảnh tượng ngoài khách sảnh, nhưng có thể nghe được tiếng nói của Linh Xà tiên sinh và thiếu nữ áo trắng.

Chỉ nghe Linh Xà tiên sinh nói:

- Cô nương có điều chi kiến giáo, hãy nói thẳng ra đi!

Thiếu nữ áo trắng cười nói:

- Tiểu nữ đã nghe hai người nói, một người mà tiểu nữ tưởng đã chết cách nay mấy hôm, giờ đã được tiên sinh cứu mang về đây, nếu người ấy chưa chết, tiểu nữ còn vài điều cần hỏi y.

Linh Xà tiên sinh quắc mắt:

- Cô nương khéo nói đùa, lão phu ẩn cư ở đây chưa từng bước chân ra khỏi cửa, làm gì có chuyện đã cứu ai đó?

Thiếu nữ áo trắng cười khanh khách:

- Linh Xà tiên sinh đừng chối nữa, kẻ trông thấy tiên sinh cứu người đã thú thật rồi, việc này rất trọng đại, tiên sinh trước nay ẩn cư tại đây, hà tất vô duyên vô cớ vì người ấy mà nhúng tay vào cuộc thị phi này làm gì?

Linh Xà tiên sinh cười khảy:

- Dị cô nương nói gì vậy? Lão phu chẳng hiểu gì cả!

Thiếu nữ áo trắng cười ha hả:

- Linh Xà tiên sinh, cho dù tiên sinh có thể giấu tiểu nữ, nhưng e rằng không giấu được Tát Thị Tam Ma ở Đại Lương Sơn Quý Châu.

Linh Xà tiên sinh như giật mình một hồi, hồi lâu sau mới nói:

- Tát Thị Tam Ma? Tát Thị Tam Ma?

Giọng nói ngập đầy khiếp hãi, thiếu nữ áo trắng nói:

- Không sai, Tát Thị Tam Ma đã bí mật từ Tây Vực vào, nhưng người mà tiên sinh cứu đã khám phá hành tung của họ, nên họ quyết giết đi diệt khẩu, tiên sinh nghĩ có đối phó nổi không?

Linh Xà tiên sinh lại im lặng hồi lâu.

Đào Lâm thầm nhủ, Tát Thị Tam Ma có lẽ chính là ba quái nhân đeo mặt nạ đỏ đã hãm hại mình đến nông nổi này, nhưng mình cũng từng theo song thân chu du khắp nơi, đâu có nghe nói đến cái tên Tát Thị Tam Ma ở Đại Lương Sơn Quý Châu.

Chỉ nghe Linh Xà tiên sinh trầm ngâm nói:

- Dị cô nương, người mà cô nương nói đến đó là nam hay nữ?

Thiếu nữ áo trắng cười:

- Chả lẽ tiên sinh đã cứu cả hai người một nam một nữ ư? Nếu vậy thì tiểu nữ cần luôn cả hai, chẳng hay tiên sinh có thể nể mặt chăng?

Đào Lâm vô cùng hồi hộp, nàng biết Linh Xà tiên sinh tuy lạnh lùng quái dị, nhưng quả tình ông ta đã cứu mạng Lý Thuần Như, còn thiếu nữ áo trắng tuy sắc đẹp tuyệt trần, nhưng hành sự và thủ đoạn hết sức tuyệt tình, nếu lọt vào tay nàng, nhất định sẽ hết sức khốn khổ, nên chỉ mong Linh Xà tiên sinh đừng chấp nhận yêu cầu của nàng.

Linh Xà tiên sinh như ngẫm nghĩ một hồi, rồi nói:

- Dị cô nương, lão phu muốn hỏi cô nương một điều!

- Linh Xà tiên sinh hà tất khách sáo, điều gì xin tiên sinh cứ nói.

- Một nam một nữ ấy võ công rất tầm thường, chẳng hay Tát Thị Tam Ma và cô nương truy tìm họ thế này là vì duyên cớ gì?

Thiếu nữ áo trắng im lặng một hồi mới nói:

- Tát Thị Tam Ma là vì bị hai người ấy phát hiện hành tung, còn về tiểu nữ, Linh Xà tiên sinh khỏi thắc mắc được không?

Linh Xà tiên sinh cười ha hả:

- Dị cô nương hù dọa lão phu ư?

Hai người đối thoại nhau tuy vẫn khá khách sáo, nhưng giọng

Trang: [<] 1, 12, 13, [14] ,15,16 ,80 [>]

Like để ủng hộ YenBai.Mobi:

Từ Khoá:
4 5 6 7 8 9 10 11 12 14 16 20 21 22 23 24 25 26 28 30 31 32 33 34 35 36 37
DMCA.com Protection Status
U-ONC-STAT