watch sexy videos at nza-vids!
*
Wap Tai Game, Phim di động
Tải Game Miễn Phí, Đọc truyện hay
* | Game Online | Game Offline | Phim Cho Điện Thoại | Truyện Hay | GiftCode | Game Android
» Bầu Cua Online - Đổi Thẻ Điện Thoại
» Avatar Online - Ngôi Nhà Hạnh Phúc
» Mobi Army 2 Online - Game Tựa Gunny
» Phong Vân Truyền Kỳ - Công Thành Chiến
» IWIN Online - Game cờ bạc số 1
» Ngôi Làng Của Gió Nông Trại Cho Java Android IOS
» GoPet 1.3.3 - Hội Thú Chiến
» ANDROID STORE - Là kho lưu trữ các ựng dụng phổ biến và hoàn toàn miễn phí trên Android vượt trội hơn cả CHplay.

[QC] Fakesmspro.cf - Trang Fake sms, Gửi tin nhắn giả mạo

Speed Video Downloader - Android
Tải Video Từ Youtube Nhanh Và Miễn Phí
tai Tải Về Máy

Game Mobile đẳng cấp cho dế yêu

Game Online / Game Offline / Ứng dụng
- Đăng Ngày: 20:43 - 30/06/2015
- Đăng Bởi: Nguyễn Quân
- Lượt Xem: 9013 Lượt

rằng đếncả đạo đức căn bản nhất cũng không có, nởi ngay khi đứng cách kháxa, cô đã ngửi thấy mùi rượu trên người anh.

Ngọn đèn lớn trong phòng khách được bật lêncùng lúc Cố Phi Trần bước vào, ánh sáng bất chợt khiến người phụnữ đang mặt đồ ngủ phải nhắm mắt lại, động tác của Cố Phi Trầncũng theo đó dừng lại đôi chút, dường như hơi bất ngờ khi nhìn thấysự xuất hiện của cô. Anh gườm gườm nhìn cô, tiện tay vứt chìa khóaxe lên ghế sofa, rồi hỏi: “Bị mất ngủ?”

Tần Hoan nhìn anh, không trả lời. Cô quá hiểuanh chẳng có lòng tốt như vậy, bèn quay lưng bước lên lầu.

Bước chân của cô chậm chạp, nhưng không nghethấy tiếng anh bước theo. Cô còn đang nghĩ chắc anh uống say nên nằmnghỉ luôn ở phòng khách, đúng lúc chuẩn bị đóng cửa, thì cánh cửabị một người ở bên ngoài giữ lại.

“Anh định làm gì?” Cô buột miệng hỏi.

“Theo cô thì sao?” Sau khi đã trải qua phong babão táp lúc ban ngày, giọng nói của anh vẫn giữ đươc vẻ bình thảnnhư thường. Nhưng cô hoàn toàn không cảm thấy kỳ lạ, bởi phần lớnthời gian Cố Phi Trần giống như cái động sâu không đáy, thần bí,người bên cạnh có tốn công suy nghĩ, cũng chỉ nhìn ra được một phầnnghìn trong đó.

Nhưng lúc này, thái độ bình thản của anh làmcô khó chịu, thậm chí cảm thấy nguy hiểm, còn chưa kịp đề phòng,liền bị người đàn ông cao to lực lưỡng đó đẩy ngã xuống giường.

Thực ra cô hiểu anh định làm gì tiếp theo,nhưng vẫn không khỏi mở to mắt, dường như không thể tin nổi.

Anh đã uống chừng ấy rượu, đã tự lái xe vềnhà, giờ lại dễ dàng khống chế cô. Động tác của anh nhanh nhẹn,thậm chí có chút thô bạo, nhưng khuôn mặt lạnh như băng.

Cho đến khi làn da trắng mịn như sữa của côbị lột trần ra dưới ánh đèn, anh mới khẽ dừng lại.

Nhưng cũng chỉ trong thoáng chốc. Ngay sau đó,một tay anh giữ cằm cô, ép cô phải mở mắt nhìn anh.

“Hối hận không?” – Anh hỏi.

Môi Tần Hoan khẽ động đậy.

“Tôi đã nói rồi, cô đáng chết”

“Thì sao?”

“Nhưng tôi sẽ không dễ dàng buông tha cô.” Anhvừa một tay giật nốt tấm vải che ngực cuối cùng trên người cô, vừalạnh lùng nói, “Sống không bằng chết sẽ hợp với cô hơn.”

Căn phòng này ngoại trừ chiếc giường và haicái tủ quần áo, không còn bất kỳ vật dụng nào khác, cách bài trítheo gam màu lạnh khiến căn phòng trở nên vô cùng rộng rãi. Ở phíatrên lion trên giường, một tấm gương cực lớn gắn với trần nhà, thulại mọi hình ảnh ở trên giường vào trong đó.

Trước kia căn phòng này không bài trí như vậy,sau này có một thời gian sửa sang lại, nhưng lúc đó cô không ở đây,đến khi cô quay trở về, nó đã biến thành dáng vẻ như vậy.

Lúc này nằm dưới tầm thân của Cố Phi Trần,cô nhắm chặt mắt lại, không nhìn vào tấm gương đính ở trên đầu vàdùng hết sức mình để giãy giụa phản kháng.

Nhưng cô hoàn toàn không phải là đối thủ củaanh. Hơn nữa cô quá yếu đuối, chỉ một lúc là sắc mặt tái nhợt, bộngực trắng phau phập phồng dồn dập, mà điều này dường như càng kíchthích dục vọng của anh.

Mái tóc đen của cô xõa ra sau gáy, cái cổtrắng ngần vẫn lộ vẻ đẹp ưu nhã sau những phút phản kháng mãnhliệt. Kỳ thực, cô là tiểu thư từ trong trứng nước, phù hợp với cuộcsống cành vàng lá ngọc hơn bất cứ người phụ nữ nào anh từng gặp.

Nghĩ tới đây, mắt Cố Phi Trần khẽ tối lại,ánh mắt dừng trên chiếc bụng bằng phẳng của cô, rồi lại thô bạo kéomạnh hai chân cô, thúc mạnh vào nơi sâu thẳm nhất của cô…

Có một người gọi Tần Hoan mới tỉnh giấc,nhìn ánh mặt trời rực rõ ở bên ngoài cô mới phát hiện một đêm dàiđã trôi qua.

Cô ra khỏi giường, nhận thấy cơ thể vô cùngkhó chịu, mức độ còn nặng nề hơn đêm trước, ở chỗ nào đó bắt đầuđau âm ỉ, nên gộp cả bữa sáng vào bữa trưa, mới ăn qua loa vài miếngthì nghe thấy tiếng chuông cổng.

Cô giúp việc ra mở cổng, ngần ngừ mãi hồilâu ở bên ngoài. Khi Tần Hoan bước ra, chỉ thấy người đưa hàng đang tỏra vô cùng nhẫn nại, mặt mũi khổ sở nói: “Đây là khách hàng đặt,yêu cầu tôi nhất định phải mang tới địa chỉ này, cô không chịu kýnhận, bảo tôi về phải ăn nói làm sao đây?”

Cô giúp việc họ Triệu đã làm ở nhà họ Cốnhiều năm, kiên trì giữ nguyên tắc:

“Không được, nhà chúng tôi trước giờ không baogiờ cắm hoa. Chi bằng cậu quay về liên hệ lại với khách hàng, trảlại hàng cho họ.”

Bó hồng nhung rực rỡ bừng lên sức sống mãnhliệt dưới ánh nắng mặt trời, trên cánh hoa còn đọng lại nhưng giọtnước long lanh.

Tần Hoan giơ tay nhận lấy rồi quay về phòng:“Đây là hoa tôi đặt, cô Triệu trả tiền giúp tôi.”

Cô mang bó hoa vào phòng riêng, cô Triệu theongay đằng sau, vẻ mặt đầy khó khăn: “Thế cậu chủ về thì phải làmsao?”

“Tôi không quan tâm.” Tần Hoan vẫn không quay đầulại, tìm cái bình gốm ở trên bàn, đổ đầy ngước, cắm bó hoa vào.

Chiếc bình đó vốn là đồ lưu niệm, năm ngoáitrong lúc cao hứng cô đã mua ở sạp hàng ngoài phố, không ngờ làmbình hoa lại hợp đến vậy.

Dường như rất hài lòng với sáng kiến củamình, Tần Hoan đứng bên cửa sổ ngắm nghía hồi lâu rồi mới quay sangngười giúp việc đang ngây ra gần đó bảo: “Tôi mệt rồi, muốn ngủ thêmmột giấc.”

Cố gia không có phòng nào cắm hoa tươi, hoaviên nhà họ Cố cũng chưa từng trồng hoa cỏ, người giúp việc hayngười làm theo giờ của nhà họ Cố đều phải thật chăm chỉ, bảo đảmtrong nhà không bao giờ có một hạt bụi.

Tất cả là bởi chủ nhân của căn nhà bị hen,không thể chịu được bất cứ sự kích ứng nào.

Nhưng đêm đó Cố Phi Trần không về nhà, ít ralà đến tận lúc Tần Hoan chìm vào trong giấc ngủ, anh cũng không xuấthiện.

Tần Hoan cảm thấy vô cùng thoải mái, trongtình trạng cơ thể suy nhược, bụng dưới đau âm ỉ như vậy, cô thực sựkhông thể tiếp tục “Tranh đấu” với anh ta.

Sáng sớm hôm sau, trời vừa sáng tỏ, cô Triệuđã gõ cửa: “Cậu chủ muốn cô sang phòng đọc sách của cậu ấy, hìnhnhư có chuyện muốn nói.”

“Không đi.” Tần Hoan vẫn vùi mình trong chăn, cơthể lạnh cứng, “Nếu anh ta có việc, bảo anh ta tự đến.”

“Nhưng…”

Cô Triệu lầm rầm những lời vô nghĩa trongmiệng, Tần Hoan cuộn tròn người lại, có thể là đau, cũng có thể làsợ.

Nhưng sao phải sợ?

Cô nín thở, hình như chỉ như vậy mới làm côbớt đau.

Đây chính là kết quả mà cô mong đợi, khôngthể tốt đẹp hơn, là anh ta bắt đầu, và cũng là anh ta kết thúc. Côthật sự không còn muốn dính líu chút nào tới anh ta, thì làm sao cóthể sinh đứa con của anh ta được?

Đứa con của Cố Phi Trần… thật đáng sợ.

Thực ra sự việc đến nước này, tất cả vẫnđều tiến hành theo kế hoạch của cô. Cô biết anh sẽ tức giận, vì tứcgiận mà làm những việc gây ra hậu quả như vậy. Thậm chí từ hôm nằmtrong viện, cô đã dự liệu mình sẽ bị anh tìm thấy. Quả nhiên, chỉsau vài ngày ngắn ngủi, người của anh đã mò ra tung tích của cô.Thực ra Cố Phi Trần thông minh hơn cô rất nhiều từ bé tới giờ, cô tựnhận thấy chưa có suy nghĩ nào của mình qua được mắt anh.

Nhưng chỉ có duy lần này, anh ta đã bị nhầmlẫn.

Cô nằm viện, ra viện, ngoan ngoãn dọn về nhà,hơn nữa còn chế giễu anh ta… Tất cả đều do cô sắp đặt và anh tathì không hề phát hiện ra chuyện đó.

Hoặc cũng có lẽ không bao lâu sau anh ta sẽphát hiện mình bị mắc lừa, nhưng đến lúc đó, mọi thứ đã muộn rồi.

Mọi thứ đã muộn rồi…

Mong sao cuộc đời này chưa từng gặp anh – Chương 01: Đau khổ 3

Tần Hoan nghĩ mông lung. Cuối cùng cô cũngthoái khỏi tay người đàn ông này tự mình điều khiển vận mệnh củamình.

Cô không muốn anh ta đạt được mong muốn củamình. Anh ta càng muốn có được, cô càng không muốn cho anh ta.

Cho dù phải trả giá đắt đến đâu, cô cũngkhông tiếc nuối.

Cũng không biết bao lâu sau, cô bắt đầu rên thànhtiếng cơn đau quặn trong bụng dội lên, dường như quét sạch thân nhiệtvà sức sống của cô. Đối với sinh linh chưa kịp chào đời, cô chợt cóchút áy náy, đây cũng là suy nghĩ cuối cùng của cô trước khi rơi vàohôn mê. Ngoài ra, cô hình như còn nghe thấy tiếng mở cửa, nhưng rấtnhanh, cô mê man không còn biết gì đến xung quanh.

Tiếng còi xe cấp cứu, thuốc nước lạnh ngắt,tiếng người to nhỏ thì thầm… cô không biết mình cảm nhận được vànghe lại được từ khi nào, nhưng mắt vẫn không sao mở nổi, ngay cả khẽchớp chớp mi cũng cảm thấy tổn hao sức lực. Cô chỉ có thể nằm yên,cảm nhận mơ hồ là mình đang trên đường đến bệnh viện.

Tay trái của cô đang bị ai đó giữ thật chặt.

Giữa mùa hè nóng nực, tay cô vẫn lạnh toátdo mất nhiều máu và đau đớn, nhưng ngón tay của người kia còn lạnhhơn.

Bàn tay lạnh ngắt của đối phương áp sát dathịt cô, con đường đến bệnh viện dài như vô tận, suốt dọc đường đi,cô nghe thấy rât nhiều âm thanh, nhưng tuyệt nhiên không có tiếng củangười ngồi bên cạnh. Cô nghĩ, cô chắc chắn sắp chết. Nhưng tại saolại cảm nhận được nỗi sợ hãi từ bàn tay lạnh lẽo của người ngồikế bên.

Giống như một giấc mơ dài.

Trong quá trình làm phẫu thuật, trước khi TầnHoan tỉnh lại, cô như rơi vào cơn mơ.

Khúc mở đầu còn rõ mồn một, vậy mà đã kéodài 20 năm.

Lần đầu gặp anh, cô đang trong tình thế bốirối khôn cùng.

Trong khu hoa viên xinh đẹp và xa lạ, cô sơ ýbước hụt, thụt ngay xuống hố sâu đầy bùn nhão. Sợ hãi vì quá bấtngờ, tay chân cô vung loạn xạ, chân nhói

Trang: [<] 1, 2, [3] ,4,5 ,54 [>]

Like để ủng hộ YenBai.Mobi:

Từ Khoá:
4 5 6 7 8 9 10 11 12 14 16 20 21 22 23 24 25 26 28 30 31 32 33 34 35 36 37
DMCA.com Protection Status
U-ONC-STAT