![]() |
Hồng Nhan 3Q - Cho Iphone
Hồng Nhan 3Q là gM SLG với chủ đề lịch sử tam quốc cho Iphone ![]() |
lộn với cái nắng cái nóng và những ngày thi vất vả ở đất Hà nội, cái cảm giác về
đến đất quê mình được hít hà cái mùi vị mằn mặn của muối trong gió biển làm mình cảm giác khó tả. Sau gần 4 tiếng đi trên chuyến xe tử thần ấy mình cũng đặt chân xuống đất và biết rằng mình còn sống, cảm ơn trời phật. Đang đứng ở bến phà tính đi bộ về tiết kiệm nốt hơn 50k còn lại để về đưa cho mẹ thì mình như nghe thấy tiếng loáng thoáng ở đâu đó gọi tên mình thì phải. Quay người theo hướng đó thì thấy cái Vân Anh bạn mình đang đứng vẫy vẫy bên đường. Mình đi sang chỗ nó nhìn cái mặt nó mồ hôi nhễ nhại đang đứng ở dưới bóng râm của cây bằng lăng
– Mày đi đâu mà lại ra đây thế Nam ?
– À , tao vừa đi thi về , thế còn mày ?
– Đi thi á, thi cái gì mà bây giờ mới về ?
– Tao thi A với D hôm qua vừa xong thì hôm nay tao về. Mà mày ra đây làm gì ?
– Tao ra đón con em tao trên Hà Nội xuống chơi
– Uhm, thế mày thi hôm nọ sao rồi
– Bài làm cũng tàm tạm thôi, chắc là tao đỗ tính sơ sơ ra cũng qua sàn khoảng 3-4 điểm là đủ rồi
– Uhm, tao chỉ sợ tao trượt thôi, kệ trượt thì tao ở nhà phụ bu tao cũng được
– Cái thằng trời đánh nói năng vớ vẩn, thế giờ mày về nhà à ? Đi bằng gì về
– Đi bằng cái này này ( tay mình chỉ xuống chân )
– Đi bộ á, thế để tao lai mày về, con em tao chắc phải gần tiếng nữa mới đến nơi, tao vừa mới ra thôi sợ nó xuống sớm
– Thôi đi bà cô , mày ở đây đợi đi nhỡ mày vừa đi nó xuống thì sao, để tao tự về được rồi không sao đâu
– Uhm, mày nói thế tao chả dám nài biết cái tính cứng đầu của ông tướng rồi
– Thế tao về trước nhé.
– Về cẩn thận nhé, à cầm lấy cái bánh mà ăn này
Nó tung về phía em cái bánh trứng rồi cười nhìn rõ xinh. Tạm biệt con bạn rồi lại tằng tằng đi bộ về. Đi bộ gần 1 tiếng thì về đến nhà, thấy nhà khóa cửa mình hơi giật mình vì nhà mình ít khi khóa cửa lắm. Đang định qua nhà bà hàng xóm hỏi xem nhà mình có chuyện gì thì bà ấy đã chạy sang rồi. Công nhận thiêng
– Thằng Nam về rồi à con
– Dạ con về rồi bà ạ, mẹ con đâu mà nhà con khóa thế ạ
– Mày lên viện đi, hôm nọ bố mày trở trời ốm sao mà nôn ra máu mẹ mày lên viện với bố mày được gần 4 hôm rồi con ạ
– Bố con bị sao hả bà ? Sao lại thế được ạ
– Bà cũng không rõ mẹ mày về hôm qua bảo là bố mày bị nặng lắm, chưa biết ra sao cả.
– Thế cái Liên với cái Oanh nhà con đâu bà
– Bác Minh nhà mày đón chúng nó về dưới Núi Xẻ rồi
– Vâng, bà cho con mượn cái xe đạp con lên viện với bố con
– Uhm, mày đi với bà về lấy xe mà lên viện
Bà biết mình vội nên bà cũng rảo chân nhanh về hà lấy xe cho mình , vội vội vàng vàng quên cả chào bà mình phi thẳng lên trên viện xem bố thế nào. Đến nơi chỉ vội để xe rồi lấy số mình chạy vội vào mà chẳng biết bố đang nằm ở đâu. Tìm loạn cả lên hết từ tầng 2 xuống tầng một các khu trong viện, gần như lúc ấy chẳng biết làm gì thì có tiếng mẹ gọi mình, thấy dáng mẹ đứng ở cầu thang tay đang xách cái cặp lồng đỏ
– Bống, mày làm gì ở đây thế con
– Ơ, mẹ bố nằm ở phòng nào thế mẹ con tìm mãi không thấy
– Mẹ tưởng mày đi thi chưa về chứ ?
– Con về từ chiều rồi, hôm qua thi xong con về luôn mà
– Uhm, bố bị phổi tái phát, với cả di chứng của cơn tai biến nhẹ nên cũng không sợ lắm
– Vâng, mẹ đưa con xách cho, tí mẹ về nhà nghỉ đi, đêm con trông bố
– Thôi mẹ còn khỏe chán, sao tao nhìn mặt mày xanh lét như tàu lá chuối thế này hả con ? Mày lại nhịn ăn hử
– Đâu có đâu con vẫn ăn đều, mẹ nhìn con trai mẹ như lực sĩ thế này cơ mà
– Lực lực cái con khỉ nhà mày, trông cứ như thằng nghiện ấy, thế thi cử thế nào rồi có ổn không
– Con chắc cũng đỗ rồi nhưng mà con không đi học đâu, con ở nhà đi lên mỏ làm than kiếm thêm để đỡ mẹ nuôi em với chăm bố nữa
– Cái thằng này, mày cứ nói vớ vẩn bố mày nghe được bố mày lại giết mày đấy
– Xì, mẹ cứ đùa bố thương con không hết sao bố giết con được hì hì
Vào đến phòng thấy bố nằm thiêm thiếp trên giường, mặt bố lại gầy đi nhiều, mình suýt không kìm được nước mắt. Thấy động bố tỉnh nhìn mình rồi cười hiền
– Thằng bống về rồi hả con ?
– Dạ con về rồi bố ạ, bố còn yếu bố cứ nằm đi ạ
– Không sao, thấy mày về khỏe mạnh là bố yên tâm rồi, mấy hôm mày đi bố cứ lo mày bị sao, thế lên đấy thi làm ăn sao rồi con
Mình ngồi kể lại chuyện mình đi thi cho bố nghe, mẹ mình nghe thấy mình kể cũng lén lén lấy tay gạt nước mắt. Bố thì khen mình có chí vượt qua được. Đang nói bố mình lại ho ra máu, bệnh bố có vẻ nặng thêm rồi. Mình chỉ biết nhìn bố rồi thở dài, những ngày tiếp theo có lẽ mình sẽ phải làm gì để có thật nhiều tiền để giúp bố. Mình lén kéo mẹ ra ngoài hỏi xem chi phí viện phí hết bao nhiêu rồi, mẹ cũng chẳng giấu mình vì biết mình thế nào cũng biết. Con số lên đến hàng triệu mà như thế thì nhà mình đào đâu ra đủ để đóng đây cơ chứ. Ở đây đến muộn muộn mình bảo mẹ về để mình trông bố đêm nay. Vừa nằm vừa nghĩ xem mai sẽ làm gì để có tiền, mình nhớ đến lời đề nghị của một ông chú làm ở mỏ than thổ phỉ. Công việc tuy có nguy hiểm nhưng bù lại thì số tiền kiếm được cũng kha khá. Thế là mình quyết tâm mai về sẽ đi gặp ông chú ấy để xin một chân đào than kiếm tiền vậy, cứ miên man nghĩ mình ngủ lúc nào không biết. Đang ngủ bống dưng thấy mát mát ở mặt, mình mở mắt ra hóa ra bé út nhà mình
– Anh Nam, dậy đi sao nằm dưới gầm giường thế này
– Thì nằm đây cho nó đỡ tốn diện tích, không bác sĩ mắng cho
– Trông giống con cún con ấy anh ạ
– Này đừng có mà trêu anh nhé, thích anh đánh đít không ?
– Không đâu út ngoan lắm, anh nam đánh út út khoe bố đấy
– Xì đúng là
Mình dọn dẹp lại cái chiếu dưới gầm giường thì mẹ vào mang bánh mì cho mình và phở cho bố ăn. Ăn xong mình xin phép mẹ về để đi lo mấy việc. Mình biết mẹ biết mình chuẩn bị đi đâu nhưng cũng không có ngăn mình vì tình hình gia đình mình như thế này mẹ cũng hiểu. Về nhà thay bộ quần áo rồi mình đạp xe tít vào trong khu mỏ Hà lầm, sau gần tiếng trèo đèo lội suối mình cũng đến chỗ ông chú mình quen. Vừa vào đến bãi thì một toán thanh niên cởi trần xăm trổ cầm đồ ra chặn mình lại, một anh có vẻ to con đi lại gần mình quát
– Thằng kia mày đi đâu ?
– Dạ em tìm chú Minh ạ
– Mày là thằng nào mà đòi gặp đại ca tao ?
– Anh cứ bảo với chú em tên là Nam ” Bống ” là chú ấy biết em
– Đứng đấy đợi
Ông anh quay vào trong lúc sau đi trước là chú Minh còn sau là ông kia, vừa thấy mình chú cười cười rồi đi tới vỗ vai mình
– Thằng này hôm nay rồng đến nhà tôm thế này
– Dạ hì hì
– Bố mày ốm thế nào rồi ?
– Bố cháu vấn thế chắc do thời tiết nên bố cháu yếu hơn bình thường chú ạ
– Ờ, tao hiểu, thế mày lên kiếm chú có việc gì, đừng bảo mày lên đây làm nhé
– Dạ thì cháu còn lên đây làm gì nữa
– Nhưng mày nhớ là làm đây cực lắm, vớ vẩn mất mạng như chơi đấy
– Vâng cháu hiểu mà chú, cái này cháu quen rồi, bố cháu ốm mẹ cháu không đi bán hàng thì lấy đâu ra tiền. Chú cho cháu làm việc gì cũng được miễn là có tiền
– Được, thế mày xuống lò với mấy thằng kia đào than, tính theo năng suất ngày mày phải làm đủ 4 tạ than đổi ra mày được 300k một ngày, nếu làm thêm được thì tính thêm. Nhưng ở đây kể cả mày đào lò đến giờ ai nấu cơm thì phải nấu. Lên đây làm thì phải xác định trước không có bảo hiểm bảo hộ gì cả chỉ có cái mạng, mày làm ở đây mày xác định luôn sẵn sàng bán muối bất cứ lúc nào mày làm được không?
– Cháu làm được, nhưng cháu xin chú cho cháu về nhà buổi tối, tại mẹ cháu còn làm mấy thứ đi bán cháu cũng phải qua trông bố cháu, khi nào bố cháu về nhà cháu ở lại làm.
– Được, mày biết đi xe máy chưa?
– Cháu biết rồi chú ạ
– Thằng Khánh đâu rồi
– Dạ em nghe đại ca
Ờ ngoài có một anh trông như bộ xương khô đi vào
– Mày lấy cho tao con dream để thằng này nó đi đi về về, tiền xăng nó chịu
– Vâng, đại ca
– Mai mày làm hay bây giờ làm luôn ?
– Dạ cháu làm luôn chú ạ, kịp tiền mấy hôm nữa bố cháu xuất viện
– Mày ra bảo thằng vừa rồi dẫn mày xuống lò làm, tí lên đây tao ứng trước cho mày 3 triệu về trả tiền viện cho bố mày
– Vâng, cháu cảm ơn chú
Nói xong mình đi ra ngoài tìm anh Khánh vừa rồi để chỉ mình làm, ban đầu mình cũng nghĩ là đào than hay là làm cái gì nó nhè nhẹ ai ngờ đâu toàn thứ nặng kinh khủng đã thế lại còn có nguy cơ viêm phổi cao. Tất cả vì gia đình cố lên Nam ơi…
Bắt đầu công việc đào lò là cầm một cái cuốc rõ to thêm một cái rổ và một cái khẩu trang dày như cái bao gai đựng khoai ngày trước. Mình được phát cho mấy thứ rồi anh Khánh dẫn ra ngoài bãi, nói là ngoài bãi chứ thực ra là một cái mảnh đất rộng chưa đến 30m2 hai cái hố to và sâu như cái giếng mình hay múc nước khi còn ở dưới nhà chú. Ban đầu nhìn hơi hãi hãi nhưng mình cũng trấn an là mình làm không phải cho bản thân, ở nhà còn mẹ và bố với
Like để ủng hộ YenBai.Mobi:
